Ảnh nude - nổi chìm trong định kiến - Kỳ 3: “Quả pháo” chưa kịp nổ

16/05/2012 03:20 GMT+7

Cầm giấy phép rồi mà không thể triển lãm; sách ảnh nude được tái bản đến 3 lần... Thái Phiên là những nghịch lý về ảnh nude theo kiểu thấy vậy mà không phải vậy - một quả pháo chưa kịp nổ...

>> Kỳ 2: Trọng Thanh - ẩn số đơn độc

Leo phải cành cụt

Cuối năm 2007, nghệ sĩ nhiếp ảnh Thái Phiên làm nức lòng người đam mê chụp ảnh nude khi trở thành nghệ sĩ đầu tiên được cấp phép triển lãm thể loại ảnh này. Tuy nhiên, có cảm giác rất rõ, anh chỉ như một chú kiến nhỏ “leo phải cành cụt, leo vào leo ra”.

“Điều gì khiến triển lãm đã cấp phép rồi mà không thành ư? Tôi cũng chỉ nghe nói lại là sau đó có một ý kiến cho rằng thể loại này quá nhạy cảm, là hạ thấp hình ảnh “phụ nữ ba đảm đang”... Rồi tôi nhận được cuộc gọi đề nghị xin tự rút triển lãm. Tôi nói không. Đó chỉ là một đề nghị bằng miệng của Sở VH-TT Hà Nội nhờ Hội Nghệ sĩ nhiếp ảnh VN chuyển lời lại. Giấy phép vẫn còn thời hạn nhưng đến địa điểm nào cũng bảo là kín chỗ. Một giám đốc nhà triển lãm đã nói nhỏ với tôi: đó là chỉ đạo từ Sở VH-TT Hà Nội. Tôi vẫn kiên trì cho tới khi ký được hợp đồng với phòng trưng bày, thì nhà quản lý lại nói thời điểm chưa phù hợp. Tất cả những lý do đó, tôi cho là nguyên cớ, không phải nguyên nhân...”, Thái Phiên buồn bã thở dài.

 Ảnh nude - nổi chìm trong định kiến
Bức Vũ trụ, tác phẩm mới sáng tác của nghệ sĩ Thái Phiên - Ảnh: NV cung cấp

Sau này Thái Phiên cũng làm lại hồ sơ 2 lần nữa (tại Hà Nội và Huế). Cũng có tới hai hội đồng thẩm định. Họ cùng phê ảnh đẹp, không vi phạm thuần phong mỹ tục, đề nghị cơ quan quản lý cấp phép. Lúc đó tới bài toán nan giải, gây tranh luận: phải xuất trình hợp đồng giữa người chụp và mẫu. “Đó là một hợp đồng cá nhân cần giữ bí mật. Tôi thà không triển lãm còn hơn là để lộ nhân thân riêng tư của người mẫu”, anh nhìn nhận.

Nhà quản lý không tin Hội đồng thẩm định

Trong chừng mực nào đó, sau những lần xin phép triển lãm “hụt” của Thái Phiên, uy tín của các hội đồng thẩm định nghệ thuật đã rất gần với không có gì! “Nghệ sĩ không mắc mớ với hội đồng nghệ thuật mà lại vướng vì sự vô cảm của các nhà quản lý. Nghệ sĩ và nhà quản lý cứ như ở hai chiến tuyến”, Thái Phiên nói.

“Sau triển lãm không thành, Phó giám đốc Sở VH-TT Hà Nội Trần Quốc Chiêm giải thích với phóng viên rằng cầu Cần Thơ vừa sập, dịch cúm, bao nhiêu người đang rơi vào cảnh khổ thì chưa nên triển lãm ảnh nude. Tôi nói với chính người phóng viên đó, nếu nhà hàng xóm có tang thì ta không nên mở nhạc lớn, điều đó trong văn hóa ứng xử là đúng. Nhưng không thể vịn vào cớ sập cầu, lũ lụt, vật giá leo thang, cúm gà, dịch tả... để không tham dự SEA Games, không tổ chức thi hoa hậu hay ngưng các chương trình giải trí khác. Nếu nói như thế thì chờ cho đến khi nào mới có thể triển lãm? Một lần nữa, nhà quản lý lại đưa ra nguyên cớ, không phải nguyên nhân”, Thái Phiên bức xúc.

Vẫn đeo đuổi đam mê

Tốn kém là thế, hết lòng vì đam mê là thế nhưng nhiều khi chính những người xung quanh cũng hiểu lầm anh. “Biết làm sao, nhiều lúc nghĩ cũng tủi nhục lắm, tôi làm nghệ thuật mà cứ phải lén lén, lút lút như đi ăn trộm. Bởi không thể nói tôi đang sáng tác ảnh nghệ thuật nude được”.

Không có phòng chụp riêng, mượn bạn bè hoài cũng ngại, muốn chụp phải đi mướn khách sạn, tìm xem ở đâu có phòng đẹp, ánh sáng ưng ý. Tìm mãi cũng được một vài nơi có không gian phù hợp. Nhưng cứ một nam một nữ vào khách sạn để làm gì thì ai cũng đoán được, khó có thể phân bua...

“Có lần tôi mướn khách sạn để chụp một cô 23 tuổi. Lần đó tìm được một phòng trên tầng 3 có cửa sổ rộng rãi, cả phòng sáng bừng ánh sáng trời rất đẹp”, anh nhớ lại. “Thế là tuần sau, tôi lại dẫn một cô 21 tuổi vào, đòi đúng phòng đó. Cô lễ tân nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu, chả biết thán phục hay khinh rẻ nữa. Rồi đến tuần sau nữa tôi lại dẫn một cô còn trẻ hơn cả hai cô kia và đòi vào cho được chính cái phòng ấy. Vẫn cô lễ tân đó. Cô quét mắt lên tôi rồi quay lưng đi. Tôi cầm chìa khóa đi lên phòng mà thấy ánh mắt vẫn còn nóng sau gáy”.

Chuyện “phá vòng vây” của Thái Phiên cũng hại tim không kém. Có chuyến anh cùng người mẫu tới hồ sen. Cô gái khỏa thân bước xuống hồ thì đằng xa tít có bà chèo thuyền tới. Người chưa đến mà tiếng đã vang tới nơi: “Bớ người ta, ăn trộm sen”. Hai anh em cuống cuồng bỏ chạy. Chạy cả chục mét rồi mới sực nhớ cô người mẫu chưa mặc đồ...

Nhưng chụp nude còn là những câu chuyện tình người cảm động nữa. Có lần, Thái Phiên cùng người mẫu xuống một thung lũng đá. Vừa chuẩn bị chụp thì trời đổ mưa ào ạt, sấm sét nổ rền trời. Nhiếp ảnh gia cất hết đồ nghề, rồi nói với người mẫu phải mau mau mà leo lên thôi.

“Tôi nói ngắn gọn: anh đi trước, em đi sau, rồi cười và băng băng vượt qua những mỏm đá dưới cơn mưa rất trơn trợt, nguy hiểm. Mưa to kèm sấm chớp đì đùng, tôi cố chạy vượt lên trước rất xa, không một lần quay lại nhìn người mẫu”, Thái Phiên nhớ lại. “Một lúc sau cô gái mới lóp ngóp bò qua hết những tảng đá trơn. Lên đến bờ, cô ôm mặt khóc vì cho rằng tôi đã bỏ cô ta trong lúc gian khổ. Tôi giải thích đang vác chân máy bằng kim loại - miếng mồi ngon của sấm sét, nếu đi cùng thì cả hai có thể gặp nguy hiểm. Nên tôi phải chạy càng xa càng tốt. Nhưng nếu nói cho cô ta biết trước thì sợ cô lại lo lắng cho tôi”...

Giờ đây, tạm gác lại niềm mơ ước triển lãm ảnh nude, Thái Phiên vẫn ra bắc vào nam để tiếp tục theo đuổi niềm đam mê của mình. Trong chuyến ra Hà Nội đầu tháng 5, dù rất bận rộn nhưng anh vẫn cố hẹn với một đồng nghiệp chụp ảnh nude. Anh ngậm ngùi: “Chúng tôi gặp nhau để cùng chia sẻ những thăng trầm về thể loại ảnh khỏa thân. Biết đâu, tôi thất bại nhưng lại là viên gạch lát đường để anh em có thể triển lãm được ảnh nude”. 

Trinh Nguyễn

>> Tranh cãi ảnh nude thời Pháp thuộc
>> Hoa hậu Hoàn vũ 2011 bị chê "mờ nhạt và nhàm chán
>> Thêm 2 mỹ nhân Hollywood bị rò rỉ ảnh "nóng
>> Bán" khỏa thân để... sửa trụ nước

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.