Mẹ ơi, cuộc đời có giống cách con thi trắc nghiệm không?

Con gái tôi năm nay 17, hiện đang học lớp 12 chương trình IB (International Baccalaureate) và sắp vào đại học tháng 8 này.

Trong hơn một năm nay, cháu khá tự giác để nỗ lực để hoàn tất các chương trình thi kết thúc trung học và lấy bằng diplome IB, tốt nghiệp cấp 3 và chuẩn bị cho cuộc đời vào đại học…
Tôi để cháu tự xoay xở, mặc dù nhiều khi rất xót, khi thấy đêm nào con mình cũng thức đến 2 giờ sáng để học, và phải học nhiều hơn để chuẩn bị cho các kỳ thi chuẩn, để nộp hồ sơ vào đại học.
Quả thật, nếu cho tôi học lại vào bây giờ, chắc tôi không thể tốt nghiệp cấp 3 với khối lượng học và thi cử như hiện nay. Điều tôi luôn tự hỏi mình và con là trong khối lượng kiến thức phải thi, không biết có bao nhiêu kiến thức thật cháu sẽ dùng trong đại học và cho cuộc đời sau này? Không biết được.
Cho đến hôm nay, trong lúc đi dạo buổi chiều cho thư giãn sau buổi học, khi đang nói chuyện về tương lai, về ngành nghề, về cuộc sống, tôi có nói với cháu về việc hãy thư giãn, hãy thả lỏng về việc học, về đại học và cả những ước mơ, dù đại học cháu muốn vào có thể cháu sẽ không vào được!
Câu hỏi cháu đã hỏi tôi lúc đi dạo làm tôi vô cùng suy nghĩ mà phải hẹn trả lời sau là: “Mẹ ơi, cuộc đời có giống như cách con thi trắc nghiệm không?”
Chúng ta, những người lớn, những người phải chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình, tất cả chúng ta đều hiểu câu trả lời là "không".
Làm sao cuộc đời sẽ cho ta chỉ một lựa chọn là đúng, là được tính điểm, là “đạt” hay “không đạt”? Làm sao một dãy các câu hỏi trong thời gian giới hạn với những ấn định trong các lựa chọn sẽ giống với cuộc đời cạnh tranh sống còn, với những lựa chọn là người thành công hay là người tử tế, là những thử nghiệm đúng hay sai không ai biết chắc đúng và sai, mà chúng ta sẽ chỉ hiểu được khi chúng ta đã gần về với trời đất?
Vậy, tại sao, chúng ta, những người lớn có trách nhiệm, lại buộc con trẻ chúng ta phải thi trắc nghiệm, khi cuộc đời không là một trải nghiệm chỉ có “đúng” và “sai”, hay “đúng” thì đi tiếp và hay “sai” thì dừng lại?
Và, tại sao, chúng ta, những người làm giáo dục, lại nhân danh cải cách giáo dục, để biến học sinh chúng ta thành “cừu Dolly” qua những kỳ thi đạt chuẩn bằng trắc nghiệm?
Liệu chúng ta có đang nỗ lực biến học sinh là cá và phải biết trèo cây không?
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.