Mưa trái mùa - Thơ của P.N.Thường Đoan

12/02/2017 05:00 GMT+7

không phải tiếng chân mà là tiếng mưa sáng chủ nhật không có mặt trời một không gian yên ngộp

không phải tiếng mở cửa mà là tiếng mưa
âm thanh gõ đeo xích
rớt xuống hiên niềm tin
rớt xuống thềm ngọn gió trái khoáy
nụ cười
gượng
mưa trái mùa lạ lùng lạnh
mưa trái mùa không kịp trở tay
ướt
mưa trái mùa ngậm ngùi rơi một mình
chiếc lá treo trên cành
tắm mưa thỏa mãn
xanh như chưa từng
người không tắm mưa
cũ nhòe nhoẹt
không cà phê không điện thoại réo gọi
trùm chăn đánh vần
y với ê và u thành khao khát
mãi mãi là khao khát
mưa trái mùa là mưa gì mà buồn vậy
trời buông
mây rớt thành nước mắt
rơi vào ly từng giọt nóng đen
(sáng nay anh đang làm gì?
số điện thoại quý khách vừa gọi
không có thực)
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.