[ẢNH] Những đứa trẻ khắp Việt Nam: Cường của biển, nắng gió Thiềng Liềng

06/10/2018 09:35 GMT+7

Trong tâm trí của Cường, cuộc sống lênh đênh trên ghe, được vẫy vùng giữa biển và phơi mình giữa nắng, gió là niềm vui. Cường vẫn luôn tin biển sẽ rộng lượng với con người, để sau này lớn lên em vẫn nối nghiệp của ba mình.

Trên hòn đảo nhỏ của TP.HCM, nơi nước ở hạ lưu sông hòa vào biển lớn, có những chiếc ghe dường như không bao giờ cập bến. Đó là ghe của những con người sống an nhiên giữa biển cả, với nguồn tài nguyên ít ỏi còn sót lại.
Chuyến đi đảo Thiềng Liềng thuộc huyện Cần Giờ phát sinh sau khi tôi không tìm được nhân vật ở đảo Thạnh An. Sau một ngày lang thang ở Thạnh An, tôi định bụng quay về thì được giới thiệu sang đây bằng một chiếc đò. Nhờ vậy mà tôi mới có cơ hội gặp Cường.
Cường cùng với cha và các anh, em của mình theo ghe từ Long An đến đây sinh sống và làm nghề đánh cá. Sau mỗi chuyến kéo lưới, họ lại neo ghe ngoài biển, mọi sinh hoạt thường ngày đều diễn ra trên ghe. Tôi bị chú ý bởi nước da đen óng và mái tóc màu nắng của Cường. Đây thật sự là một... chàng trai của biển, nắng và gió.
Cường năm nay 13 tuổi. Cũng giống như anh hai của mình, cả hai đều học xong lớp 5 thì nghỉ để theo ba đi biển. Với Cường, cuộc sống trên biển rất thú vị và vui hơn việc đến lớp mỗi ngày
Sự xuất hiện có phần đột ngột của tôi trên ghe kèm theo chiếc máy ảnh khiến cho mọi người có chút bất ngờ, nhưng sau đó không khí trở nên vui nhộn hẳn lên
Sau khi kéo lưới xong, Cường lái ghe trở về nơi neo đậu
Từ năm 7 tuổi, Cường đã biết cách điều khiển ghe nên vị trí khoang lái là chỗ ngồi thường xuyên của em. Khoang lái cũng là nơi nghỉ ngơi yêu thích của Cường và em trai.
Cuộc sống trên biển khiến cậu bé ít tiếp xúc với người ngoài, vì vậy việc làm quen với Cường trở thành thử thách lớn đối với tôi.
Đây là Kiệt, em trai út của Cường. Kiệt vốn sống với mẹ ở Long An nhưng do thời gian này là kỳ nghỉ hè nên em muốn theo ba đi biển. Thằng bé khá thích thú với việc quan sát ba và các anh của mình
Cường đang vá lại lưới sau chuyến đi
Kiệt nhỏ tuổi hơn nên ít ngại ngần hơn. Thằng nhỏ khá bướng bỉnh nhưng vẫn có nét đáng yêu của một đứa trẻ
Mọi người đang say mê với đoạn phim phát qua điện thoại
Trên các ghe đều sử dụng điện năng lượng mặt trời, tuy nhiên mọi người sử dụng điện khá tiết kiệm. Ở đây, họ chỉ ăn cơm vào hai buổi trong ngày, buổi sáng và buổi chiều.
Cường rất thích bơi lội. Hễ có thời gian là cậu bé lại nhảy xuống nước
Sau chuyến đánh cá, chiếc ghe được neo lại trên biển, cách bờ không xa lắm. Lúc này trên ghe không còn nhiều việc để làm. Mọi người thường nghỉ ngơi còn Cường lại thích thú với việc bơi lội. Không thể đếm được mỗi ngày cậu bé nhảy xuống biển bao nhiêu lần.
Hai vợ chồng sống trên chiếc ghe nhỏ này làm nghề giăng câu cá ngát, họ cũng là bà con với gia đình Cường
Đến chiều thì trời bất chợt nổi giông. Một cơn giông nhỏ nhưng đủ làm tôi nhận ra giông bão trên biển thật đáng sợ
Những chiếc ghe hối hả quay về chỗ neo đậu khi trời bắt đầu nổi giông
Những chiếc ghe neo đậu ngoài biển thường phải nối lại với nhau để chống chọi với mưa bão và tránh va đập. Cậu bé mặc áo đen ở trong hình tên Được. Được đang học lớp 10 và đi biển vào dịp nghỉ hè để phụ ba mẹ
Trong khi ba của Cường đang nhậu cùng các vị khách, tôi và bọn trẻ di chuyển trên khoang lái. Tôi nhận thấy Cường và các anh em của mình có sự kính trọng đặc biệt đối với ba
Cường vẫn luôn tin biển sẽ rộng lượng với con người

- Sau này lớn lên con muốn làm gì?
- Con làm biển giống ba.
- Sau này biển không còn nhiều cá tôm như bây giờ đâu. Nhiều người đánh rồi cũng hết, mai mốt con lớn thì cá tôm cũng đâu còn.
-  Không hết được đâu, dễ dầu gì.
Đó là cuộc đối thoại ngắn của tôi và Cường. Cường vẫn luôn tin biển sẽ rộng lượng với con người, để sau này lớn lên em vẫn nối nghiệp của ba mình.
Khi tôi trở nên thân quen hơn với em cũng là lúc tôi phải kết thúc cuộc hành trình. Trong tâm trí của mình, tôi vẫn luôn nhớ về em như một chàng trai kiên cường của biển. Tôi mong rằng em sẽ là một thế hệ ngư dân mới, cuộc sống sẽ tốt hơn, vẫn tung hoành giữa biển nhưng luôn có bến đỗ vững chắc.
Bộ ảnh này được thực hiện vào tháng 6.2018 tại Cần Giờ (TP.HCM). Bộ ảnh thuộc dự án "100 câu chuyện trẻ em Việt Nam" của chàng kỹ sư nông nghiệp Đinh Chí Trung.
Trung sinh năm 1988 tại Bình Phước. Sau khi tốt nghiệp ngành nông học tại trường Đại học Nông lâm TP.HCM, Trung học thiết kế ở TP.HCM. Năm 2014, Trung tạm bảo lưu kết quả học để về quê mở 1 tiệm chụp hình nhỏ dành cho trẻ em. Tiệm hoạt động ổn định thì anh quay lại trường. Ngày thường, Trung vừa đi học vừa đi làm thiết kế tự do, cuối tuần chạy về Bình Phước để chụp hình. Đến cuối năm 2017, dự án "100 câu chuyện trẻ em Việt Nam" ra đời. Đến nay, anh đã chụp được 8 bộ ảnh và vẫn đang miệt mài đi tìm kiếm những nụ cười trẻ thơ.

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.