Làm mai, lãnh nợ...

19/06/2013 03:05 GMT+7

Dân gian đã nói: Ở đời có bốn cái ngu/Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu; nói gọn là “tứ đại ngu”. Thế mà mình vẫn dính vào một cái.

Con Sên, em họ mình, ôm con về làng sau hai năm theo chồng. Mình hỏi em về chơi bao lâu, nó nói... vô thời hạn.  

Tình bắc duyên nam

Tưởng nó đùa, mình cũng giỡn: “Phải sống tới răng long đầu bạc chớ”. Nó nói: “Thì “răng long đầu bạc” rồi còn gì. Em bị chồng đánh hoài. Uất quá, tóc em bạc sớm. Còn răng hả, không long mà gãy luôn, hai cái rồi”. Nó còn nói dù sao cũng cám ơn anh đã cho em hiểu vũ phu là gì.

Biết ngay cái giọng đổ thừa. Cũng đáng đời mình thôi. Dân gian đã nói: Ở đời có bốn cái ngu/Làm mai, lãnh nợ, gác cu, cầm chầu; nói gọn là “tứ đại ngu”. Thế mà mình vẫn làm mối chồng cho nó để dính vào cái ngu thứ nhất.

 Làm mai, lãnh nợ...
Minh họa: DAD

Mình “tuyên truyền” hơi bị dẻo miệng. Nói với thằng Để: Con Sên nước da tuy thiếu sáng, vòng ngực “khiêm tốn” nhưng được cái hiền. Sách tướng nói đàn bà da ngăm, ngực phẳng là cúc cung tận tụy vì chồng vì con lắm đấy. Còn cặp má hơi tóp cũng chẳng sao. Lấy chi thứ má bầu coi lâu muốn chửi.

Nói với con Sên: Thằng Để tuy răng hô, nói năng xịt bộp nhưng to khỏe, là thợ rừng có tiếng, trúng trầm một phát là em tha hồ lên đời.

Vậy là con Sên ốm nhách, đen thui, cũng có được tấm chồng. Còn thằng Để quê ngoài bắc dạt vào nam cũng không ngờ nhân thân trụi lủi như mình vẫn có được cô vợ thiệt thà như đếm. Nhìn hai đứa ôm hoa cười toe toét trong ngày cưới, mình nổi hứng hát bài Tình Bắc duyên Nam mùi mẫn: “Người từ là từ phương Bắc đã qua dòng sông, sông dài, tìm đến nơi này một nhà thân ái...”. Bà con vỗ tay rật rật, khen bài hát hợp tình. Phổng mũi, mình chơi luôn bài Đám cưới đầu xuân: “...Chú Để ngẩn ngơ, ra hái hoa cà làm quà cưới em Sên”.

Dì mình vui quá, cầm mấy bông chuối đỏ chót lón thón chạy lên tặng mình. Suốt bữa tiệc dì cứ tấm tắc khen mình hát hay, làm mai giỏi, cứ rót bia gắp mồi cho mình liên tục. Dì nói đời tao chỉ đội ơn hai người, mày là một, thằng Để là hai. Sướng! 

Răng rụng... xuống cầu

Giờ con Sên chia tay thằng Để, biết tính sao đây? Đang khi mình lo thắt ruột thì thằng Để lọ mọ về xin lỗi. Dì mình làm bộ làm tịch, nói các người tính sao thì tính, tui hổng biết. Kỳ thực bà mừng hết lớn. Đón lấy thằng con 9 tháng tuổi từ tay vợ, Để mếu máo nói: “Ốc ơi, bố nhớ con chín nhưng nhớ mẹ Sên tới mười, trời còn có bữa sao quên mọc, anh chẳng đêm nào chẳng nhớ Sên...”. Con Sên khóc òa.

Sau bữa tiệc hòa giải ở nhà vợ, thằng Để mò sang nhà mình với một thùng bia. Mình vờ nghiêm mặt, nói thứ bia dang dở, thứ bia tan vỡ tui không uống đâu, mang tiếng lắm. Màu mè thế thôi. “Ken” can chi không khui?

Thằng Để rên rỉ nói: “Nhứt thời vợ dại trong nhà/nhì thời nhà dột thứ ba nợ đòi. Em lãnh đủ cái “vợ dại” anh à. Em đi rừng, vợ lão thôn trưởng thua bạc, tới mượn năm chỉ, Sên đưa ngay. Giờ thành nợ xấu. Một tay bán hàng dạo đến nhỏ to, Sên ôm luôn cái bếp điện và đầu đĩa tới 5 triệu. Em về cắm phích vào ổ nó nổ cái bụp, xịt khói tùm lum. Sau nhà có hai cây trâm nó cũng chặt bán lấy triệu rưỡi. Nóng quá, em tát, lỡ… trúng mồm nên “bị” một cái răng. Chưa “tỉnh ngộ”, nó còn đứng tên vay giùm cho con bạn buôn lậu tới 20 triệu. Ngân hàng gửi “trát” đòi cả gốc lẫn lãi em mới hãi. Giận quá, không “định vị” được cái tát nên Sên “bị” cái răng thứ hai”.

Mình nói thôi thôi, lỡ rồi, cứ để răng rụng... xuống cầu, nhưng từ nay em phải nhẫn. Nó cắt ngang, nói vợ em lú rồi. “Lãnh nợ” là ngu. Cái đó ai cũng hiểu, chỉ vợ mình không hiểu. Kiểu này có khi nó tiến lên “làm mai”, lãnh thêm cái ngu nữa cho đủ “bộ nhị” quá.

Biết thằng Để chửi xéo, mình toan “manh động” nhưng ngán cái tướng rừng rú của nó nên thôi. Với lại răng cỏ mình đang “độ” lưa thưa và đung đưa, nó tát một phát thì lấy gì nhai để sống?

Trần Cao Duyên

>> Dịch vụ làm mai ông bà
>> Khi chính phủ làm mai
>> Làm mai" cũng phải có bằng cấp!

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.