Tiêu chuẩn đại học

23/08/2015 06:39 GMT+7

Mấy ngày gần đây xã hội xôn xao vì các thí sinh thi đại học chen chúc nộp đơn vào các trường với đủ loại tiêu chuẩn phức tạp và khác nhau.

Mấy ngày gần đây xã hội xôn xao vì các thí sinh thi đại học chen chúc nộp đơn vào các trường với đủ loại tiêu chuẩn phức tạp và khác nhau.

Minh họa: DADMinh họa: DAD
Để giúp cho các bạn có cái nhìn toàn diện hơn về vấn đề này, chúng tôi xin kể ra cách chọn sinh viên của nhiều quốc gia trên thế giới.
Mỹ: Tiêu chuẩn đầu tiên để vào đại học ở Mỹ là thành tích thể thao. Nếu bạn là vận động viên điền kinh vô địch, hoặc cầu thủ bóng chày nổi tiếng, tay bơi lội trứ danh thì bạn muốn học ở trường nào, khoa nào cũng được, sẽ có giáo sư đến tận phòng giảng bài cho bạn và đến kỳ thi đưa ra bảng điểm tùy bạn chọn. Cho nên chả ai ngạc nhiên khi tới kỳ thi đại học, toàn thể học sinh Mỹ không ngồi trong thư viện mà chạy nhảy ngoài bãi cỏ hoặc suốt ngày suốt đêm trong phòng tập luyện.
Anh: Ở Anh, tiêu chuẩn cao quý nhất của con người không đo bằng kiến thức mà đo bằng độ lịch sự. Thi văn hóa không quan trọng bằng thi chào hỏi, thi thái độ và tác phong. Tất cả các thanh niên lịch lãm, biết đi đứng thẳng lưng và biết đưa tay cho phụ nữ khoác đều có cơ hội trúng tuyển. Do vậy, vào kỳ xét tuyển, ta thấy các quý ông và quý bà đi lại đầy trên vỉa hè, hễ va chạm vào ai cũng vội vã xin lỗi và gặp ai cũng ngả mũ chào.
Hàn Quốc: Muốn đậu vào các trường danh tiếng sinh viên Hàn Quốc không còn cách nào khác là có ngoại hình đẹp. Chỉ cần xinh trai hoặc xinh gái là có cơ hội thủ khoa cho nên chả ai ngạc nhiên phẫu thuật thẩm mỹ phát triển.
Cũng vì lý do đó nên cứ đến mùa thi nam nữ Hàn Quốc đều tấp nập ở các khoa tắm trắng, mát xa, chăm sóc da, cô cậu nào cũng cắp nách kem chống nắng và cứ năm phút lại soi gương một lần. Tất cả các hoa hậu đều đỗ vào các đại học danh tiếng và các diễn viên điện ảnh được gọi là giáo sư.
Pháp: Muốn đậu đại học ở Pháp, nam nữ không thi văn hóa, mà thi lãng mạn. Ai cũng phải đọc một bài thơ, hát một bản nhạc hoặc đi dạo trong rừng thưa vào một buổi chiều. Cho nên Pháp là quốc gia có rất đông nghệ sĩ. Tất cả nghệ sĩ đều là sinh viên. Kết quả khi vào một trường đại học của Pháp ta thấy nhiều anh đang quỳ xuống tặng hoa hoặc nhiều cô đang múa trên bãi cỏ. Chả ai quan tâm tới điểm số và tới sách vở, chả ai hiểu điểm chuẩn là gì.
Đức: Muốn đậu đại học ở Đức, sinh viên cần có tính kỷ luật. Vào mùa thi, không ai vi phạm bất cứ điều gì, chỉ cần vứt một mẩu rác không trúng thùng rác, hoặc đi chậm nửa giây cũng bị loại, cho nên nam nữ Đức khi hẹn hò thường nói: Anh chờ em ở quán cà phê vào lúc chín giờ mười phút hai tám giây ba phần tư. Chỉ cần bạn vào nhầm lớp một phút, bạn sẽ bị đuổi học.
Ý: Sinh viên Ý có một tiêu chuẩn bắt buộc là phải mặc quần áo đẹp. Vào ngày khai trường cứ tưởng ngày hội hóa trang vì sinh viên nam nữ mặc trang phục nhiều thế kỷ. Không ngạc nhiên khi nhiều khách du lịch tưởng các trường đại học Ý là rạp xiếc.
Nhật Bản: Muốn trở thành sinh viên ở Nhật, bạn phải có khả năng ngủ gật ở bất cứ chỗ nào vì chương trình học và sau này đi làm ở các công ty quá căng thẳng. Cho nên thi văn hóa không quan trọng bằng thi ngủ gật để đo sức chịu đựng và sức bền. Sinh viên Nhật vì thế ngủ gật trên tàu điện, ngủ gật khi xem phim và có thể ngủ gật lúc đang đá bóng và đang hát trên sân khấu.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.