TNO

Pai là để yêu – Kỳ 1: Thung lũng mỹ miều của Thái Lan

08/12/2014 16:14 GMT+7

(iHay) Lọt thỏm giữa núi đồi, thung lũng Pai e ấp bên dòng sông Pai trong veo xinh đẹp.

(iHay) Những ai yêu Đà Lạt, những ai mến Sa Pa của Việt Nam thì chắc chắn cũng sẽ thích Pai của Thái Lan. Pai hiền hòa bên con sông Pai nhỏ xíu với những quán cà phê đủ kiểu đủ màu làm du khách mê mẩn...

>> Có một Thái Lan rất khác

 

Pai là thị trấn nhỏ nằm cách thành phố lớn thứ hai của Thái Lan là Chiang Mai 136km. Lọt thỏm giữa núi đồi, thung lũng Pai dịu dàng e ấp bên dòng sông Pai nho nhỏ với dòng chảy trong veo xinh đẹp. 136km từ Chiang Mai lên Pai tuy ngắn nhưng con đường dốc đèo lên lên xuống xuống nên phải mất hơn ba tiếng chạy xe mới tới. Đường đi đèo dốc quanh co tuy mệt nhưng tôi chắc chắn rằng khi đã đến Pai rồi, đắm chìm trong không gian dễ thương của Pai thì cảm giác mệt mỏi ấy sẽ tan biến mất.

Tôi đến Pai vào những ngày cuối tháng 11, lúc thời tiết ở Pai đã bắt đầu chớm đông nhưng nắng vẫn còn ươm vàng ngập lối. Đâu đó trên con đường đến Pai, những bụi dã quỳ còn sót lại của mùa rộ đã qua vẫn e ấp sắc vàng lác đác ven đường. Trời trong veo xanh ngắt không một chút mây… Pai đón chào tôi đẹp như thế đó!

Tôi đi bộ về nhà trọ từ bến xe nho nhỏ nằm giữa con phố tấp nập du khách. Pai buổi trưa ngập nắng nhưng mát lạnh. Cái lạnh đầu đông từ từ thấm vào da thịt nhưng không rét buốt mà rất đỗi ngọt ngào.

 

Ngày mới ở Pai mùa này đến khá muộn. Buổi sáng thức dậy sương mai dày đặc ôm phủ cả thị trấn. Và lúc ấy, tôi ngồi trước hiên nhà trọ, giấu mình trong chiếc áo len dày vừa xuýt xoa vừa ngắm nhìn một "nàng Pai" mờ mờ ảo ảo. Một "nàng Pai" đẹp ma mị hấp dẫn đến khó ngờ. Nhà trọ ven sông Pai tôi ngụ có một dãy nhà nhìn ra sông, một dãy nhìn ra núi.

Tôi ở dãy nhà nhìn ra núi. Ngắm nhìn cảnh núi chán chê tôi khoác thêm áo dày để ra chiếc bàn đặt ở ven sông ngắm nhìn một “nàng Pai” khác đang tỉnh dậy bên sông... Cái cảm giác lạnh co ro giữa màn sương mờ bên tai là tiếng nước sông cuộn chảy xen lẫn với tiếng gà gáy, tiếng chim hót đầu ngày huyễn hoặc ngất ngây làm sao...

Pai sáng bừng với những tia nắng vàng óng ả cùng bầu trời trong xanh vời vợi cao khi đồng hồ điểm sang 9 giờ. Pai lúc ấy hiện ra rạng rỡ với những tiệm ăn sáng, quán cafe, điểm cho thuê xe... Pai bắt đầu công việc thường nhật của mình với vai trò của một thị trấn du lịch. Khách du lịch mà đa số là Tây balo từ các nhà trọ, khách sạn giờ đó họ bắt đầu đi ăn sáng, đi mướn xe để chạy quanh Pai và khám phá một thị trấn xinh xắn, là lạ, hiền hoà... Dù lạ mà ai nấy đều cảm nhận thật là thân quen.

 


Ở Pai có vô vàn quán cà phê đẹp mà bạn la cà cả ngày không chán


Những ngôi nhà xinh xắn như trong chuyện cổ tích


Khu chơ nhộn nhịp ở Pai

Ở Pai, du khách đi đến các điểm tham quan chủ yếu bằng xe máy, xe đạp và một số ít là xe hơi kiểu bán tải chở du khách ngồi bệt xuống sàn xe phía sau không mái che. Trên các con phố, hình ảnh những du khách sứt đầu mẻ trán băng bó chân tay tùm lum là chuyện không hiếm ở Pai bởi họ mướn xe máy chạy bị té xe rất nhiều.

 

Vậy nên khi tôi trả xe cho chỗ cho mướn xe máy, câu đầu tiên họ hỏi tôi là "any accident?" (có bị tai nạn không?) làm tôi phì cười... Đó hình như là câu cửa miệng của họ khi nhận xe lại từ khách thuê xe thì phải...

(còn tiếp)

Du ký của Nguyễn Thiện

>> Đi lạc trong Hoàng cung Thái Lan
>> Thăm cây cầu Kwai lịch sử của Thái Lan
>> Giật mình' ở bảo tàng sáp Thái Lan

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.