TNO

Pai là để yêu - Kỳ 2: Quyến luyến phút chia tay

10/12/2014 00:00 GMT+7

(iHay) Với tôi, Pai là thị trấn dễ thương nhất, hiền hoà nhất ở đất Thái mà tôi đến hoài không ngán.

(iHay) Với tôi, Pai là thị trấn dễ thương nhất, hiền hoà nhất, mến khách nhất ở đất Thái Lan mà tôi đến hoài không chán.

>> Pai là để yêu – Kỳ 1: Thung lũng mỹ miều của Thái Lan

 

Buổi chiều ở Pai nắng vẫn cứ rực rỡ như ban mai. Đa số du khách đều dành buổi chiều để chạy ra khu Memorial Bridge chơi trò đi bè tre, rồi chạy về Pai Canyon ngắm hoàng hôn nhẹ nhàng buông ở rặng núi xa xa rợp màu xanh của những tán rừng rậm rạp. Sau đó là ghé những quán cà phê xinh đẹp ven đường nhấm nháp ly cà phê nóng, thơm lừng, hít hà cái lạnh buổi chạng vạng huyền ảo.


Đi bè tre ở Memorial Bridge

Pai nhộn nhịp nhất là khi đêm đến. Hàng quán hai bên các con phố lên đèn đón khách ăn tối. Phố đi bộ bắt đầu hiện ra với những quầy hàng nho nhỏ xinh xắn mang đậm chất Pai. Những chiếc xe cũ được sơn màu theo kiểu rất riêng của Pai mà chẳng nơi nào có được.

 

Pai về đêm không có ánh đèn lung linh rực rỡ, không nhạc nhẽo ầm ĩ như những thành phố du lịch khác ở Thái Lan. Pai cứ bình lặng, nhẹ nhàng nhưng không buồn tẻ hay gây chán. Các quán bar, pub... cũng có nhạc nhưng rất đỗi dịu êm, yên bình.

 

Chợ đêm thì tôi thấy có nét chung của vùng bắc Thái: buôn bán yên ắng, chủ yếu bán hàng thủ công truyền thống, những món ăn miền bắc hình như ít đậm hơn phía miền trung, miền nam nhưng cũng rất ngon. Pai biết lấy 762 đoạn cua gấp trên đường từ Chiang Mai đến Pai ra để làm sản phẩm du lịch. Bằng chứng là rất nhiều áo thun, túi xách... đều in chữ 762 Curves rất hay.

 

Hay người địa phương tận dụng nét dễ thương đáng yêu của Pai để định hình cho Pai thành địa danh gắn liền với chữ love (yêu): Pai is falling in love (Pai đang yêu), coffee in love (cà phê tình yêu), house of love (ngôi nhà tình yêu)... Cái gì cũng love (yêu).

 

Và tôi cũng nhận thấy điều đó là đúng bởi ở Pai cái gì cũng đáng yêu hết trọi: từ các quán cà phê nho nhỏ, từ tiệm ăn bình dân, từ cô nhân viên trong nhà trọ, đến anh chàng tiếp tân... Rồi cả cô chủ quán cà phê tôi hay ghé, chị bán gà chiên với xôi ở góc phố mà tôi chỉ ăn mới một lần, thì lần sau tôi vừa ghé đã cười tươi rói rồi hỏi ngay "hôm nay cũng 2 cánh và 1 xôi phải không?"...

 
Một quán cà phê đầy màu sắc

Có thể với ai đó, Pai chẳng đẹp, Pai cũng không dễ thương đáng yêu như tôi trầm trồ khen ngợi. Nhưng với tôi, Pai là thị trấn dễ thương nhất, hiền hoà nhất, mến khách nhất ở đất Thái mà tôi đến hoài không ngán. Pai đơn giản, không cầu kỳ hoa lệ, Pai không là chốn xa hoa rực rỡ sang trọng... Pai mộc mạc dễ thương theo kiểu riêng của Pai mà chẳng nơi nào có được. Ở Pai, từng quán nhỏ, từng góc đường, tôi đều tìm thấy sự đáng yêu, dễ mến và cảm giác thư giãn, thân quen...

 

Tôi rời Pai vào một buổi sáng mai lạnh ngắt. Ba ngày ở Pai sao mà qua nhanh quá. Ba ngày được "fall in love" với Pai chẳng đủ chút nào. Bước ngang một cửa tiệm chưa mở cửa đón khách, nhìn những dòng chữ trên đó mà lòng quyến luyến và cảm thấy yêu Pai thật nhiều: " Don't forget Pai" (Đừng quên Pai), " Please come back again!" (Nhớ quay trở lại nhé), " Pai miss you" (Pai nhớ bạn)... Sao mà dễ thương quá vậy hả Pai?

 

Pai dung dị xinh xắn, Pai yên bình giản đơn, Pai không màu mè mà gây "nghiện", Pai không ồn ào mà dễ hớp hồn người... Pai là để đến, Pai là để yêu!

Du ký của Thiện Nguyễn

>> Đi lạc trong Hoàng cung Thái Lan
>> Thăm cây cầu Kwai lịch sử của Thái Lan
>> Có một Thái Lan rất khác

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.