“Bóng ma” trên thương trường quốc tế

04/04/2010 02:28 GMT+7

Dù hết sức cẩn trọng trong giao dịch với đối tác nước ngoài, nhiều doanh nghiệp (DN) VN vẫn phải tốn công, tốn của theo đuổi kiện tụng, thậm chí mất cả tiền tỉ khi phải bỏ lại hàng nơi đất khách. Nghe đọc bài

“Ma” ở khắp nơi

Chủ một doanh nghiệp (DN) dệt may ở TP.HCM đang phải chạy đôn chạy đáo qua Canada lấy tiền bán hàng, nhưng không thể nào tìm được “con nợ”. Số là trước đây, DN này xuất khẩu nhiều lô hàng dệt may nhưng đều thông qua nhà môi giới nước ngoài. Hàng luôn đến nơi đến chốn, có công ty và người nhận rõ ràng. Những lô hàng nhỏ lẻ ban đầu, DN này nhận được tiền đàng hoàng. Tuy nhiên, các lô hàng lớn sau đó, tiền lại được để nợ. Đến lúc muốn lấy tiền, DN tá hỏa do tìm không ra nhà môi giới lẫn công ty nhận hàng ở Canada.

Những trường hợp bị lừa đảo kiểu như vậy xảy ra thường xuyên. Nhất là trong năm 2009 và những tháng đầu năm 2010, do chịu ảnh hưởng của khủng hoảng, DN xuất khẩu cần bán hàng để giải quyết vấn đề tài chính, nên gặp phải những kẻ “đục nước”. Bộ Công thương liên tục đưa ra khuyến cáo về DN “ma” ở nhiều nước đã lừa đảo trót lọt DN VN. Tại Benin (một nước thuộc châu Phi), Bộ Công thương chỉ đích danh hai DN “ma” thực chất chỉ là cá nhân giả danh để lừa đảo. Cách thức là yêu cầu đối tác chuyển tiền lên tới 6.000 USD vào tài khoản để lo một số giấy tờ, rồi biến. Giấy tờ mà họ cung cấp cho khách hàng thường có rất nhiều cái không: không số điện thoại cố định, số fax, không địa chỉ… Ở thị trường Singapore, Hồng kông, nhà xuất khẩu VN cũng dính DN “ma”.

Nhiều DN nước ngoài lừa đảo DN VN theo cách trắng trợn hơn: Mua hàng giá cao, chuyển cọc khoảng 15% - 30%, còn lại thanh toán khi nhận được chứng từ giao hàng qua fax khi đã giao hàng xong, sau đó nhận chứng từ gốc tại cảng đến. Bước tiếp theo là không trả tiền để nhận chứng từ nhận hàng, rồi yêu cầu giảm giá. Nếu không giảm, hàng sẽ nằm cảng, không người nhận. Mới đây, Thương vụ VN tại Thổ Nhĩ Kỳ còn công bố cả tên và địa chỉ cụ thể của một DN nhập khẩu gạo nước này, vì có hành vi như trên.

“Thủ tục, tập quán, pháp lý khác biệt. Trọng tài phí và thù lao luật sư; chi phí đi lại, lưu trú; hàng rào ngôn ngữ… vẫn là những khó khăn, trở ngại lớn mà DN VN gặp phải khi theo đuổi những vụ kiện hoặc yêu cầu thi hành phán quyết trọng tài của VN tại nước ngoài” - Luật sư Châu Huy Quang

“Khi xảy ra tranh chấp, bao giờ các DN VN cũng bị thiệt và rất khó xử lý. Luật pháp nước sở tại luôn tìm cách bảo vệ công dân của họ, chưa kể hoạt động ngầm của các nhóm buôn lậu, những tập đoàn hoạt động bất hợp pháp tại các cảng Mersin và đông nam Thổ Nhĩ Kỳ rất phức tạp”, đại diện Thương vụ VN tại
Thổ Nhĩ Kỳ nói.

Không chỉ DN xuất khẩu gặp “ma”, DN nhập khẩu cũng vậy. Trường hợp một số DN nhập khẩu nguyên liệu giấy từ Indonesia là ví dụ. Sau vài hợp đồng làm quen, đến hợp đồng lớn, sau khi đã chuyển một phần tiền cọc, bên bán đề nghị thanh toán hết vì cần tiền mua hàng. Rơi vào thế bí, nhưng vì sợ rằng nếu không chuyển, tiền cọc dễ bị mất. Thế là DN VN rơi vào bẫy, tiền mất mà hàng cũng không.

Lôi nhau ra tòa

Đa số DN trong nước thường chấp nhận “cho qua” trong các cuộc tranh chấp thương mại quốc tế dài hơi, tốn kém. Nhưng Công ty K., một DN VN kinh doanh trong lĩnh vực cơ khí, đã quyết định khăn gói qua Anh kiện đối tác là Công ty L. Tháng 7.2005, Công ty K. mua 1.760 tấn thép cán nóng từ Công ty L., trị giá 766.500 USD và bên bán phải giao hàng chậm nhất tháng 9 cùng năm. Nhưng hàng không tới, trong khi L/C đã mở. Do hợp đồng không thực hiện nên Công ty K. yêu cầu bạn hàng nộp phạt với mức phạt 2% giá trị hợp đồng, số tiền là 15.330 USD. Quyết định của Hội đồng trọng tài thuộc Trung tâm Trọng tài quốc tế VN còn buộc Công ty L. phải chịu toàn bộ phí trọng tài là 20.000 USD. Mặc dù thắng kiện nhưng đến nay, Công ty L. vẫn còn dây dưa trong việc chi trả những phí tổn trên cho Công ty K.

Có DN giải quyết kiện tụng nhanh chóng, nhưng nhiều DN mất nhiều năm đi kiện vẫn chưa có hồi kết. Theo đơn khởi kiện của Công ty Q.N gửi TAND TP.HCM, đầu năm 2007 công ty này nhận giao các lô hàng dệt may từ Tân Sơn Nhất đến Cảng hàng không Los Angeles, Mỹ của Công ty L.P (VN) bán cho Công ty Revise Clothing (Mỹ). Tổng trị giá hợp đồng hơn 95.100 USD. Theo thỏa thuận, bên mua sẽ thanh toán cước cho Q.N. Nhưng ngay trước thời điểm nhận hàng tại cảng đến, tin lời hứa của Revise Clothing, L.P đứng ra nhận thanh toán thay tiền vận chuyển. L.P phải gửi thư điện tử cam kết thanh toán phí trên, dựa vào đó Q.N đồng ý giải phóng lô hàng cho bên mua ở Mỹ. Thế nhưng, mãi đến nay, sau hơn 20 lần hòa giải ở tòa, vụ kiện này vẫn chưa ngã ngũ.

Luật sư Châu Huy Quang, Hãng luật LCT Lawyers, người từng đại diện cho nhiều DN VN trong những vụ tranh chấp thương mại quốc tế, cho rằng để tránh rủi ro, trong hoàn cảnh cụ thể mỗi DN phải tự xác định điều kiện tiên quyết của mình là gì, vừa làm cơ sở đàm phán vừa hạn chế đối tác áp đặt luật chơi của họ ngay khi khởi sự hợp tác.

“Tôi ví dụ, nếu đối tác chưa thật thân, thì DN bên bán cần đạt được phương thức thanh toán an toàn cho mình, như L/C. Nếu đối tác chiến lược lâu dài, cần xem kỹ điều khoản về tài phán: cơ quan tài phán, địa điểm tài phán ở nước nào phân xử, luật pháp quốc gia nào, ngôn ngữ nào được áp dụng cho hợp đồng. Nhìn chung, DN VN khi khởi sự hợp tác thường không nghĩ tới tranh chấp. Nhưng có sự chuẩn bị cho tình huống này cũng quan trọng như xây chung cư phải ưu tiên làm lối thoát hiểm phòng khi cháy nổ. Có DN chủ quan không coi trọng việc này đã phải đánh đổi sinh mệnh DN của mình”, luật sư Quang khuyến cáo.

DN VN ngày càng đối mặt nhiều hơn với các kiểu rủi ro, nhưng đề án Bảo hiểm tín dụng xuất khẩu do Bộ Tài chính, Bộ Công thương, Ngân hàng Nhà nước phối hợp xây dựng đến nay vẫn chưa thấy đi vào thực tiễn.

Bỗng dưng… mất hàng

Trong nhiều trường hợp, DN xuất khẩu của VN, đường đường là những chủ hàng lớn nhưng cũng không tránh khỏi những bi kịch từ thương trường quốc tế. Trường hợp của Công ty CP Cao su Việt Phú Thịnh, một nhà xuất khẩu cao su tại TP.HCM, cũng là một điển hình.

Cuối năm ngoái, Việt Phú Thịnh bán lô hàng 302,4 tấn cao su cho Công ty Orbit và thỏa thuận giao hàng tại cảng Dalian (Trung Quốc) theo điều kiện CIF. Nhưng ngay trong đợt giao 200 tấn hàng đầu tiên, nhà xuất khẩu này đã nếm quả đắng và đến thời điểm này cũng chưa lấy được xu nào trong số gần 450 ngàn USD.

Để đưa hàng đến cảng Dalian, Việt Phú Thịnh thuê liên doanh đại lý vận tải Cosfi vận chuyển. Cosfi sử dụng hãng tàu của Singapore. Nhưng trong quá trình thực hiện hợp đồng, Orbit không trả tiền mua hàng nên Việt Phú Thịnh yêu cầu Cosfi không được giao hàng. Không thấy Cosfi trả lời, Việt Phú Thịnh không thể yên tâm nên đã thuê tiếp hãng vận chuyển thứ 3 là Công ty Nam Trung Việt sang cảng Dalian để chở toàn bộ số hàng hóa này lộn ngược về VN. Tuy nhiên, khi đại lý của Nam Trung Việt tại Trung Quốc đến cảng Dalian thì Cosfi đã hoàn tất việc giao hàng, chỉ còn lại những container trống không.

Không thể hiểu nổi vì sao lệnh giải phóng hàng vẫn chưa được phát đi, toàn bộ vận đơn gốc mình vẫn còn nắm giữ trong tay mà bỗng dưng mất trắng lô hàng, nhưng Việt Phú Thịnh cũng chỉ còn biết phát đơn kiện Cosfi. Trong đơn gửi đến TAND TP.HCM hôm cuối tháng 3 vừa rồi, Việt Phú Thịnh cho rằng hành vi của Cosfi đã vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ vận chuyển theo quy định tại vận đơn và điều 93 Bộ luật Hàng hải, đòi đại lý vận tải này phải bồi thường toàn bộ lô hàng với trị giá lên đến hơn 8,5 tỉ đồng.

Nhưng phía Cosfi cũng có những lý lẽ riêng và hành trình tố tụng cam go này cũng chưa ai biết chắc kết cục sẽ ra sao.

V.K

N.Trần Tâm

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.