1
Đọc 46 bài tản văn vào chung khảo cuộc thi viết Thương nhớ miền Trung, tôi có cảm tưởng như được đi một chuyến về thăm miền Trung - một quê hương mà tôi đã nghĩ là quá chừng quen thuộc.
13
Sau hơn 4 tháng diễn ra, cuộc thi viết Thương nhớ miền Trung đã nhận được 1.102 bài tham gia từ các tác giả trong và ngoài nước.
5
Những cánh rừng quê tôi, vùng rừng trung du miền Tây xứ Nghệ nên hầu hết là rừng thưa đồi trọc.
5
Mùa này miền Trung ngập trong biển nước. Những cơn mưa trắng xóa cứ vần vũ làm đất trời mang một màu âm u.
8
Có những tiếng rao đôi lúc bất chợt len lỏi đến bên ta làm sống lại những ký ức của đời người.
5
Tôi “nghiện” bánh căn đến độ má tôi cũng buồn cười: Mê dữ vậy con? Thì cũng như má đau đáu bánh đúc chấm tương bần Nghệ An của má bao nhiêu thì con thương nhớ bánh cô Tư bấy nhiêu.
4
Làng quê tôi nằm bên dòng Lam của quê hương xứ Nghệ. Một bãi sa bồi chạy dài hàng cây số là thiên đường tuổi nhỏ tuổi thơ tôi.
4
Mỗi khi nhà nội tôi đến dịp giỗ chạp là thế nào trong mâm cỗ tươm tất cũng có sự xuất hiện của món bánh tổ.
2
Chuyến xe chiều chầm chậm, đưa nó quay trở về nơi chôn nhau cắt rốn. Bao nhiêu năm hành phương Nam với tất bật áo cơm, nó vẫn không nguôi nhớ về Mộ Đức - một huyện của quê hương Quảng Ngãi ngoan cường.
3
Con sông nào cũng có cái đẹp bình dị riêng và càng đẹp hơn trong ký ức người đi xa.
3
Mỗi lần về thăm quê, nhìn chiếc áo tơi lặng lẽ treo trên vách cửa lại như thấy dáng mẹ, dáng cha năm nào đang còn đó trong niềm thương nỗi nhớ dâng trào.
6
Ba tôi hay tếu táo, vị chua vị chát thiếu được, chứ thiếu vị mặn coi như mất nửa phần đời.
7
Miền Trung lúc nắng thì nắng đến cháy da cháy thịt, lúc mưa thì mưa ngập trời ngập đất. Thế mà một đời ông bà, cha mẹ tôi không bỏ đất mà đi, vẫn lam lũ như bụi tre sau nhà.
24
Tôi vừa về đến nhà, đang dựng xe máy ngoài hè thì nghe tiếng mẹ ở ngoài vườn nói vọng vào: “Về thăm nhà hả con, răng không gọi điện báo cho mẹ trước?”.
4
Trong những ngày Melbourne bị phong tỏa cấp độ 4, người dân chỉ được một giờ tập thể dục ngoài trời, tôi thường đi bộ đến công viên gần nhà. Nước Úc đang vào mùa xuân nên khung cảnh nơi đây thanh bình và đẹp như tranh…
5
Sau ba tháng mưa tầm tã, khoảng đầu tháng chạp, ở Quảng Ngãi quê tôi, trời bắt đầu tạnh ráo.
1
Còn lại gì khi thần thời gian vung quyền trượng khắc nghiệt? Có lẽ, biết giới hạn tuổi, con người không ngừng để lại vết tích của mình.
2
Những con thuyền tiếp tục ra khơi, ông lênh đênh gửi đời neo bốn bể. Mặc kệ bà mòn mỏi, gầy hao ngồi trên bến đợi, chiều gối chiều một mình ngóng biển…
2
Dạo gần đây, tôi hay mơ về những kỷ niệm thời thơ ấu…