Một cô bạn sinh sống ở nước ngoài, từ xa xôi nhắn về hỏi bột bình tinh là gì, nghe nói bột này ăn mát nên cô ấy muốn kiếm một ít cho mấy đứa bé trong nhà ăn dặm. Không dưng chuyện con cái nhà bạn vô tình nhắc tôi nhớ lại một món ngon thời thơ ấu.
Tìm bột bình tinh để gửi sang cho bạn cũng là quá trình tìm lại cho mình một mảng tuổi thơ đã trôi xa đâu mất. Cái thời, ăn sao cũng được, món nào cũng thấy ngon; mới ăn đó, uống đó mà bụng đã đói, phải kèo nhèo tìm cho được món gì “ăn dặm”. Không phải bây giờ, không phải bột sữa đắt tiền và so đo chỉ số cao lớn khiến các ông bố bà mẹ nhức đầu chóng mặt. Những đứa trẻ nghèo thời đó như chúng tôi thường xuyên dùng bữa sáng và xoa dịu những cơn đói bất chợt bằng bột bình tinh.
Cứ ngỡ lâu quá rồi, chúng tôi không còn ăn, cũng không thấy ai ăn nữa, thì tìm thứ bột này sẽ khó. Thật mừng khi gọi điện hỏi dưới quê, ba mẹ cười xòa, nhà cô mày có thiếu gì. Mẹ cho hay cô làm tại nhà không sợ pha chất độc hại, lại dặn hỏi người bạn cần mấy kg thì gửi sang cho. Ba tôi đi lấy bột về kể, nhà cô tôi còn ít nhất năm trăm kg củ bình tinh chưa kịp nhổ để mài làm bột. Sẵn tay ba đã ra sau vườn nhổ một bụi bình tinh cả nhánh lẫn củ về cho tôi coi chơi. Nhìn thấy củ bình tinh chợt ngẩn ngơ, với tay chạm vào nó nhưng biết không thể nào chạm được vào tuổi thơ trong trẻo của mình.
|
Mẹ tôi khuấy bột bình tinh cũng dễ dàng như làm bất cứ món ăn nào khác trong bữa cơm hằng ngày giản dị. Cho hai muỗng canh bột vào cái nồi nhỏ, cho ít nước lạnh vào tán đều bột, tránh vón cục. Chuẩn bị sẵn một muỗng đường cát và khoảng 50 ml nước. Bắc nồi lên bếp khuấy sơ, cho đường cát và lượng nước đã chuẩn bị sẵn vào, liên tục khuấy đều tay chờ bột từ màu trắng đục chuyển sang trong là chín. Bột quết sánh như hồ, nếm thử xem nếu còn lạt thì cho thêm ít đường, ăn càng nóng càng ngon.
Tôi đã nhớ rất rõ cảnh mấy anh em ngồi chồm hổm, háo hức chờ mẹ đút những muỗng bột bình tinh nóng hổi. Vì nóng nên chưa nuốt vội, “ngậm nghe” một hồi. Vị ngọt thanh của muỗng bột đặc quánh, khi nuốt vào vừa ngon vừa thú vị. Ăn quá nhiều trong một lần có thể ngán, nhưng chỉ cần mỗi lần khuấy vừa đủ cho mỗi người một chén nhỏ, thì ăn hoài được hoài, chỉ cho vào miệng và nuốt nên thích hợp với trẻ lười nhai và cả người già yếu răng.
Nếu không mài làm bột, củ bình tinh dùng để luộc ăn cũng rất ngon, mát; cùng với khoai lang, khoai mì, khoai từ... đem luộc, thời bé là những món ăn đáng nhớ. Trẻ em nghèo không có tiền mua những thứ quà vặt xanh đỏ, vì không ăn nên hình như cũng chẳng bao giờ thèm, chỉ ăn khoai củ luôn có sẵn trong vườn nhà. Những ký ức đó đã trở về đầy đủ trong buổi chiều nay, khi tôi cầm trong tay bụi bình tinh và há tròn miệng ngồi xổm chờ mẹ đút cho một muỗng bột nóng hổi vừa chín tới...
Đăng Khôi
Bình luận (0)