Xưa, mời nhau ăn tất niên chỉ dăm bảy bạn thân nên bữa tiệc gọn nhẹ, ấm áp thân tình. Giờ không hiểu sao tất niên ngày càng lắm người nhiều mâm.
Những tất niên phiền toái
Giới kinh doanh thường cúng tất niên sớm. Nội ngoại một mâm. Bạn bè một mâm. Sáu bảy mâm còn lại là những anh Hai, anh Tư có tầm “ảnh hưởng”. Bữa tiệc thường từ trưa kéo dài đến chiều tối. Nhiều đám mở karaoke gia đình thi… hét, ai dưới 90 điểm phải “mẹ bồng con” (uống một ly bia kèm một ly rượu). Cái toilet quá tải trông nhếch nhác vô cùng. Vợ đi lên đi xuống bước chân nặng trịch. Nàng khều chồng xuống bếp rì rầm nhăn nhó. Chồng trợn mắt, vừa nói vừa ém từng tiếng: “Tui lạy em, phải trong héo ngoài tươi, không được… manh động. Mấy ổng biết mình muốn tiễn khách thì có nước bốc cám mà ăn”.
Có đám, gia chủ cúng xong mắt liếc đồng hồ, tay bấm điện thoại gọi bạn đang ngồi ở đám khác. Khi đến, ai cũng sần sần, nói mệt quá nhưng nể ông lắm mới ghé. Có vị trề môi, nói tranh thủ tạt vào ông một chút, kẻo ông trách… Còn chỗ mấy thằng khác thì thôi, thân này đâu có xẻ làm ba được. Các vị đã no xôi chán chè ở những đám trước nên chẳng buồn cầm đũa. Rót bia thì đổ tháo lung tung khiến “khổ chủ” bầm gan tím ruột. Có ông bia ngập tận cổ rồi mà cố uống, bụm miệng phóng ra ngoài. Mấy chục người thét lác cho đến khuya. Chồng vào buồng ngáy, mặc vợ con dọn bãi chiến trường muốn cụp lưng. Ngao ngán!
|
Ớn nhất là bữa tiệc sắp tàn thì vài ông say lù lù xuất hiện, vừa ngồi xuống đã tình thương mến thương, hun người này, hít người kia, phà hơi bia rượu “nồng nàn”. Có người đứng dậy, nói tui tới trước về trước thì mấy ông mới vào sửng cồ, nói ông khinh tui à? Đây là lúc dễ gây gổ nên gia chủ năn nỉ anh em ngồi tiếp. Ai cũng uống kiểu “cử tạ” (nâng lên để xuống). Thức ăn bừa bộn, vợ đi qua đi lại muốn dọn nhưng chồng nháy mắt không cho, sợ mang tiếng đuổi khéo.
Càng cận tết, khách mời tất niên chạy sô như ca sĩ vì ba bốn đám trùng nhau mà đám nào cũng “ông nhớ đến nhé”, “không có mày là mất vui đó nghe”, “cậu mà vắng mặt tớ đếch chơi nữa”. Cho nên bàn tiệc dù đông người nhưng lãng nhách vì ông nào cũng có cuộc gọi từ đám khác, bắp đùi nổi nhạc tùm lum. Ông thì nói “tới liền tới liền”. Ông thì nói “rồi rồi, đợi năm phút”. Có ông thì “ờ ờ chờ chút, mình đến ngay”. Các chiến hữu chưa kịp liếc coi mặt mày vợ chồng thằng bạn cuối năm tròn méo ra sao đã biến sạch. Anh chồng bơ vơ trơ trụi bên một “rừng” mồi và hàng chục ly bia không bọt. Chị vợ vừa dọn vừa đay chồng, nói: “Anh định nghĩa lại anh đi, sao mấy ổng coi thường anh vậy?”…
Một người sướng, sáu người… sượng
Chuyện này không biết buồn hay vui. Một sếp bự ngành kiểm lâm về quê làm tất niên. Ba cơ sở mộc cùng được mời dự suất cuối vào buổi tối nhưng anh nào cũng tưởng bở, nói với vợ rằng sếp chỉ ưu ái mời vợ chồng mình thôi. Các cặp vợ chồng xầm xì: phải bôi trơn để xe gỗ của mình đi thông về thoáng. Ba anh tình cờ gặp nhau tại một tiệm rượu ngoại, hỏi nhau đi tết cho ai mà mua rượu sang thế? Người thì nói mua đơm bàn thờ. Người thì nói mua biếu ông già vợ. Kẻ thì nói mua tặng ông nội lũ nhỏ.
Đêm xuống, ba cặp vợ chồng kẻ trước người sau lần lượt có mặt tại nhà sếp với sáu chai rượu xịn. Sếp đụng hờ tay ba ông, nắm và khoèo nhẹ tay từng bà, cười khành khạch, nhìn khay rượu, nói: “Tuy nhãn mác từng loại khác nhau nhưng lòng thành em nào cũng có”. Sếp sướng nhưng ba cặp vợ chồng thì sượng, suốt buổi tiệc cứ lơ lơ, chẳng nói với nhau câu nào như thể chưa từng quen biết.
Trần Cao Duyên
Bình luận (0)