Ước mơ của vợ chồng mù hát dạo nuôi con xôn xao cộng đồng mạng

07/08/2018 10:16 GMT+7

Nén nỗi nhớ thương 2 đứa con bé bỏng, đôi vợ chồng mù Đinh Xuân Hòa (26 tuổi) và Nguyễn Thị Phương (22 tuổi) từ giã quê hương vào Đà Nẵng đi hát dạo, bán hàng mưu sinh.

Tiếng hát “gánh” một gia đình
Trưa hè, căn trọ rộng 12 m2 trên đường Nguyễn Đăng (Q.Thanh Khê, Đà Nẵng) càng ngột ngạt vì có đến 5 người chung sống. Vợ chồng Hòa được 3 người còn lại ưu tiên cho góc phòng với tấm nệm cũ. Cả nhóm đều từ miền Bắc vào Đà Nẵng mưu sinh. Hòa quê tận Kim Bôi (Hòa Bình), còn Phương quê Vĩnh Phúc. Năm 2006, cả hai gặp nhau tại Hà Nội trong một đoàn nghệ thuật tình thương rồi từ đó gắn bó với nhau.
“Năm 2010, tôi vào Đà Nẵng đi hát kiếm tiền. Số phận đưa đẩy cho tôi gặp lại Phương rồi cả hai yêu nhau từ đó”, Hòa kể. Tuy nhiên, mối tình của đôi bạn trẻ bị bố mẹ Phương quyết liệt ngăn cản. “Năm 2011, anh trai em vào Đà Nẵng một mực đưa em về quê. Chúng em chia tay nhau một năm trời nhưng không sao quên được nhau. Anh Hòa đã về tận nhà em để thuyết phục bố mẹ. Mãi 2 năm sau các cụ mới cho chúng em làm đám cưới”, Phương nói.
Hai đứa con gái lần lượt ra đời. Gánh nặng đè lên đôi vai người chồng, người cha. Hòa gạt nước mắt quyết vào Đà Nẵng đi hát lại. Hằng ngày, anh nhờ bạn chở đi các tuyến phố có quán nhậu, tiệm ăn vừa ca hát vừa bán hàng kiếm tiền. Những hôm nắng ráo, Hòa kiếm được trên dưới 200.000 đồng, còn ngày mưa thì chẳng có đồng nào. Mỗi tháng, anh gắng dành dụm được khoảng 3 triệu đồng gửi về quê nuôi vợ và 2 con nhỏ.
Lá lành đùm lá rách: Ước mơ của vợ chồng mù hát dạo nuôi con1
Phương khoe ảnh 2 con trong điện thoại
“Mới đây, trong một lần đi hát về, tôi bị tai nạn. Nằm bó giò suốt cả tháng trời mà lòng quặn thắt, lo vợ con không có tiền sống. Vì sức khỏe yếu nên nay tôi chỉ đi hát cầm chừng”, Hòa thở dài. Những hôm trở trời, không thể gượng dậy nổi, Hòa òa khóc như đứa trẻ, vì anh biết rằng vợ con anh ở quê đang trông ngóng từng đồng anh gửi về trang trải cuộc sống.
Mơ ước đoàn viên
Thương chồng một mình bươn chải nơi xứ người, Phương gửi 2 con cho bà ngoại trông giúp để vào Đà Nẵng. Hằng ngày cô vừa chăm sóc chồng, vừa đón xe ôm đi khắp nơi để bán hàng. Số tiền kiếm được, Phương dành một ít thuốc thang bồi dưỡng cho chồng, số còn lại gửi về quê cho 2 con. Lần mò chiếc điện thoại mà có lẽ cô nhờ ai đó cài hình nền là 2 đứa con gái kháu khỉnh, Phương tủi thân: “Hạnh phúc của chúng em là trời thương cho 2 đứa con gái lành lặn. Nhưng để hai con ở quê để kiếm sống thế này, em đứt từng khúc ruột”.
Những ngày thấy khỏe, bằng giọng hát trời phú truyền cảm của mình, Hòa lại chuẩn bị loa máy đi hát kiếm tiền. Ngoài tiền phòng trọ, mỗi ngày vợ chồng Hòa chỉ dám chi tiêu khoảng 100.000 đồng vào ăn uống, đi lại.
Nhớ thương con da diết nhưng hai vợ chồng không dám nghĩ đến chuyện về thăm vì tiền bạc eo hẹp. Phương cũng muốn đưa con mình vào Đà Nẵng để hằng ngày chăm chút, nhưng “Mỗi tháng bọn em chắt bóp nhiều lắm cũng được cỡ 4 triệu đồng thì lấy đâu tiền thuê phòng trọ cho cả nhà. Rồi tiền ăn uống, tiền đi học cho con…”, Phương nghẹn giọng.
Hòa mơ ước kiếm được việc gì đó ở quê rồi dồn tiền mua mảnh đất để có căn nhà cho vợ con. Nhưng anh cũng như vợ mình, anh biết ước mơ đó là quá xa vời. “Bởi người lành lặn có căn nhà còn khó. Em mù lòa 26 năm qua, làm sao đủ sức?”, Hòa nấc lên. Phương thì kể không ít người hỏi sao 2 vợ chồng không vào trung tâm bảo trợ xã hội để sống. “Có vào đó thì chỉ vợ chồng em được yên ổn, nhưng rồi làm sao lo cho con…”, Phương nói mà nước mắt chan hòa.
Mọi sự giúp đỡ, xin bạn đọc gửi về Báo Thanh Niên theo thông tin sau: Chủ tài khoản: Báo Thanh Niên. Số tài khoản: 1471000.000.0115 - Ngân hàng thương mại cổ phần Đầu tư và phát triển Việt Nam - Chi nhánh Ba Tháng Hai, TP.HCM. Nội dung ghi: Giúp đỡ vợ chồng mù lòa Đinh Xuân Hòa và Nguyễn Thị Phương; hoặc Báo Thanh Niên sẽ nhận trực tiếp tại tòa soạn, các văn phòng đại diện trong cả nước. Chúng tôi sẽ chuyển đến gia đình họ trong thời gian sớm nhất.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.