Chờ đợi, chờ đợi, phim Mùa len trâu đã đến nhưng còn phải chuyển vào máy, khán giả Buôn Ma Thuột thì vẫn nghĩ là xem tiếp Những cô gái chân dài, không khí ồn ào nóng ruột, ban quản lý rạp phải nhờ đến hai nữ diễn viên Hồng Ánh và Thúy Nga giúp đỡ bằng cách cho chữ ký lưu niệm. Và rồi đây, điện tắt, màn bạc bật sáng, Mùa len trâu bắt đầu trong sự ngỡ ngàng của số đông khán giả và sự mừng rỡ của số ít đại biểu.
Họ đã được đền đáp bằng một bộ phim hay.
Cảnh trong phim Mùa len trâu. |
Mùa len trâu là sản phẩm mới của Hãng phim Giải Phóng, kết quả của sự cộng tác Việt Nam, Bỉ, Canada. Phim này, cùng với mấy phim khác của hãng Giải Phóng hợp tác với nước ngoài như Mê Thảo - thời vang bóng, Thời xa vắng, là những tác phẩm điện ảnh nghiêm túc, có chất lượng nghệ thuật. Mùa len trâu chỉ chiếu giới thiệu tại LHP lần thứ 14 vừa rồi. |
Những khuôn hình đẹp phơi mở được cái hoang dã tự nhiên của miền Tây Nam Bộ. Cảnh quay được chuẩn bị khá kỹ lưỡng, có "đất" cho diễn viên bộc lộ nhân vật. Phong cách làm phim thường thấy của các đạo diễn ở ngoài về nước là họ có một kiểu quay riêng, khiến cho những bối cảnh đã quen vẫn hiện ra dưới những ánh sáng góc độ khác lạ, nhân lên khoái cảm thưởng thức của người xem. Chuyện phim là chuyện đời, diễn ra như cuộc đời bên ngoài, đạo diễn không đẩy căng xung đột lên mà để nhân vật sống cuộc sống bình thường, tự nhiên của nó. Do vậy nên diễn viên diễn tự nhiên, chân thực, và nhờ việc thu tiếng động trực tiếp nên hiệu quả chân thực sống động của phim càng được tăng lên. Chuyện tình yêu, chuyện hận thù trong phim được xử lý gọn, như một tình tiết của dòng đời, không bị lạm dụng dễ làm lạc mạch phim. Bộ phim, có thể nói, rất "Nam Bộ tính". Và đó là một thành công. Dựa theo tác phẩm của Sơn Nam, nhà văn nổi tiếng về những trang viết phong tục tập quán vùng đất phương nam, phim Mùa len trâu của đạo diễn Nguyễn Võ Nghiêm Minh đã chuyển được cái hơi đất, hơi người từ trang văn lên màn ảnh. Mạch phong tục trong phim là khá rõ, tuy nhiên có chỗ còn hơi rề rà, nhưng nhìn chung bố cục phim là hợp lý và thống nhất...
Tôi len ra khỏi rạp Hưng Đạo và cám ơn Mùa len trâu.
Phạm Xuân Nguyên
Hà Nội 11/2004
Bình luận (0)