|
Miền Tây mùa nước nổi, chao ôi, nhớ cái thời sinh viên thực tập. Ngày ấy, tôi về tá túc tại nhà dân ở Đồng Tháp. Trong gia đình ấy có một bạn gái cũng trạc tuổi tôi nhưng không đi học, ở nhà phụ mẹ trông em, làm việc nhà và ra chợ mua bán vài sản vật quê. Bạn có nụ cười đôn hậu và rạng ngời đúng kiểu các cô gái miệt vườn miền Tây.
Ở nhà bạn, tôi được ăn bánh xèo thịt vịt, được đi chợ nổi trên sông và được nếm các kiểu cà na thơm ngon.
Nói qua về món bánh xèo thịt vịt, vịt chạy đồng ở miền Tây có thịt săn, ít mỡ và ngọt do ăn nhiều thóc lúa rơi vãi, giun dế trong vườn. Khi nhà có khách, vịt được làm hai món, thứ nhất là gỏi bắp cải, sau đó lựa phần nào nhiều nạc thì băm nhỏ đổ bánh xèo. Rau trái miền Tây phong phú nên bánh xèo nhờ vậy cũng thăng hoa, cuốn chút bánh xèo với các loại rau xanh chấm với nước mắm chua ngọt, thiệt là tròn vị.
Trái cà na tuy dân dã nhưng đã đi vào ca dao của người dân vùng sông nước:
“Xứ đâu là xứ quê mùa
Đi thăm cháu ngoại cho vùa cà na”
Cây cà na sai trái mỗi khi mùa nước lớn về, cây không cho năng suất kinh tế cao nên bà con chỉ dùng ăn chơi chứ không nhân giống rộng rãi, khi nhiều cũng hái mang ra chợ nhưng giá rất rẻ, chủ yếu là chia sẻ hoa màu cho nhau.
Tuy nhiên, với sinh viên nữ như tôi, cà na là một thiên đường ẩm thực, vị chua chua chát chát của cà na khi đem biến tấu cho ra nhiều món ngon.
Bạn rủ tôi đi hái cà na, hết buổi sáng được một thúng to. Tôi háo hức muốn ăn ngay nên nhón lấy trái tươi, chà chà vào áo quên cả rửa, chấm với muối ớt. Chu choa, chua nhưng dôn dốt thiệt ngon. Tôi làm một hơi cũng chỉ hết được một vốc cà na. Còn quá chừng trái thì biết làm gì đây. Nhà không có tủ lạnh. Bạn cười hiền lành: “Đừng lo, còn nhiều món lắm, từ từ khám phá”.
Hai đứa mang trái đi rửa sạch, ráo nước, chuẩn bị cho món cà na dầm và mứt cà na. Tôi chỉ có nhiệm vụ là sơ chế vì không có kinh nghiệm chế biến. Lấy chiếc dao nhỏ, cắt bỏ cuống, rạch dọc vài đường trên thân trái, đặng cho ngấm gia vị. Phần cà na dầm, bạn đem trộn với hỗn hợp gồm nước mắm, ớt, đường... rồi cho vào hũ. Phần làm mứt bạn đem ngâm với đường, chút muối và ớt, nhưng đường là nhiều nhất, tôi chỉ thấy vậy, còn thêm cái gì thì không được rõ. Chỉ biết sau vài giờ, đường và cà na ngấm vào thành hỗn hợp sền sệt, nhìn là muốn ăn. Hai đứa hì hục thổi bếp lò, những cục than hồng đã sẵn sàng cho món mứt. Bạn sên mứt trên chảo gang, chỉ để lửa liu riu cho đường không bị cháy khét, mà cà na vẫn giòn và ngọt. Vừa nhắc xuống, không chờ nguội tôi đã nhón tay bốc vài trái. Ngon thiệt nha, chua chua ngọt ngọt, sần sật, đúng là món khoái khẩu của con gái.
Hôm sau được ăn cà na dầm. Món này ngon kiểu khác, giống như cóc xoài dầm mắm trên thành phố nhưng ngon hơn. Dạo ấy, tôi đã ăn cà na thay cơm mà vẫn không hết thòm thèm.
Đứng tần ngần bên rổ cà na ở chợ mà nhớ bạn quá, nhớ hương vị cà na năm xưa. Tôi cũng mua vài ký về tập tành làm nhưng không biết có mang được cái hồn và vị của món cà na xưa không.
Du Miên
>> Ngao ngán với ‘mùa nước nổi’
>> Lươn đồng mùa nước nổi
>> Chợ 'độc' mùa nước nổi
>> Đặc sản mùa nước nổi
>> Mưu sinh mùa nước nổi
Bình luận (0)