>> Kỳ 1: Hai cái sự rơi
>> Kỳ 2: Vàng và tình
“Chú em” và bà chị
Trước đó, Tòa án nhân dân huyện Đầm Dơi đã xét xử sơ thẩm vụ kiện đòi bồi thường ngoài hợp đồng này, tuyên bố bị đơn P. phải xin lỗi nguyên đơn N. công khai trước nhân dân ấp và bồi thường thiệt hại về nhân phẩm, danh dự cho chị N. 5 triệu đồng. Anh P. nộp đơn chống án.
Trước tòa phúc thẩm, chị N. trình bày: Chị biết anh P. từ năm 1994 khi về làm dâu bên quê chồng. Mối quan hệ giữa chị và anh P. đơn thuần chỉ là hàng xóm. Anh P. nhỏ hơn chị hai tuổi nên chị xưng là “chị”, gọi anh P. là “chú em”.
Khoảng đầu tháng 6-1999, thừa dịp chồng chị đi vắng anh P. sang nhà chị chơi. Chị đang ru con ngủ thì anh P. ngỏ lời ong bướm rằng anh rất thương yêu chị rồi sau đó đòi... cho ngủ chung một tí. Chị quyết liệt chống đối, anh P. bỏ ra về. Cứ như vậy, mỗi lần chồng đi làm ăn xa anh P. lại sang nhà chị ca bài ca con cá vàng lơ lửng cũ. Tất cả những chuyện xảy ra đều được chị thuật lại cho chồng biết.
Cho đến một ngày cuối tháng 9-1999, anh P. lại đến nhà chị thực hiện kịch bản trên. Lần này, anh P. dọa giết chị và hứa sẽ tung tin cho mọi người biết rằng chị đã có quan hệ tình dục với mình. Anh P. dọa sẽ làm mất uy tín và gây mâu thuẫn trong quan hệ vợ chồng chị nếu không đáp ứng yêu cầu cho anh ta “yêu đại một phát”!
Chị N. tiếp tục cự tuyệt. Quả nhiên sau đó, trong những bữa nhậu với bạn bè P. khoe đã từng ngủ với chị N. Nguồn thông tin tai hại đó đồn rùm lên khắp ấp khiến gia đình bên chồng chị N. nghi ngờ chị. Ức lòng, chị N. nộp đơn kiện cái trò nói xấu “dai như đỉa đói” này của P..
Trước tòa, anh P. khăng khăng khẳng định: Chuyện chị N. có ngoại tình với anh là... có thật. Anh đã “mần ăn” được cả thảy ba lần. P. khai ba lần quan hệ đó xảy ra ở ba thời điểm khác nhau và không gian khác nhau: phía sau nhà mẹ chồng chị, góc hè bên phải nhà chị, nơi đặt mái chứa nước của nhà chị! Thời gian quan hệ là ban đêm, hai lần quan hệ diễn ra sau 21 giờ, một lần lúc 23 giờ.
Như cảm thấy chưa đủ sức thuyết phục tòa rằng mình nói thật, anh P. còn khai thêm anh biết rõ vết nứt trên bụng chị N. Anh gọi đó là một “chứng cứ” chứng minh anh đã được “yêu”. Cho nên trong đơn chống án anh không đồng ý bồi thường và xin lỗi.
Vết nứt phỏng đoán
Phiên xử sôi nổi hẳn lên khi hội đồng xét xử thẩm vấn anh P. Trước hết, về ba địa điểm, tòa cho rằng anh P. là hàng xóm, lại thường lui tới nhà chị N. nên biết rất rõ đặc điểm cảnh quan xung quanh nhà. Việc anh mô tả gốc dừa ra sao, mái đựng nước thế nào là không cần thiết và cũng không có cơ sở để tin anh từng quan hệ với chị N. tại các chỗ ấy.
Thứ hai, về vết nứt trên bụng chị N. mà anh P. cho là “chứng cứ”, tòa chất vấn kỹ. Tòa: “Anh có thấy dấu vết riêng trên người chị N. không?”. Anh P.: “Dạ, có thấy. Chị có vết nứt da ở bụng”. Tòa: “Anh khai quan hệ ban đêm, không có đèn lửa. Làm sao anh thấy được vết nứt đó? Bộ anh dám mở đèn sáng lên mà nhìn kỹ à?”. Anh P.: “Thưa quý tòa, tôi rờ”. Tòa: “Rờ sao nói là thấy được?”. Tới đây anh P. ngẩn tò te vì hớ. Tòa giải thích thêm việc một phụ nữ sau khi sinh con da bụng có những vết nứt theo chiều ngang là chuyện bình thường, nên đừng có nghĩ rằng cứ suy đoán “bụng có vết nứt” để chứng tỏ mình “biết” về chị N. là không chính xác. Cái này thì anh P. cứng họng, cà lăm không trả lời được. Tòa bác bỏ cái gọi là chứng cứ do anh P. đưa ra.
Về phần chị N., chị khai những lần anh đến nhà ve vãn, chị đã báo cho gia đình chồng và chồng chị biết. Lần cuối cùng khi anh P. đến hăm dọa, chị đã đến trình báo chính quyền xã và được nhiều bà con hàng xóm biết. Tới đây anh P. đành đuối lý.
Từ những chứng lý rành rành, tòa xét thấy không có cơ sở chấp nhận đơn chống án của anh P. Tòa cho rằng hành vi khai báo bịa đặt của anh P. đã làm gia đình, bà con lối xóm và cả chồng chị N. nghi ngờ lòng chung thủy của chị. Ở chừng mực nào đó cuộc sống vợ chồng cũng bị ảnh hưởng.
Tòa tuyên y án sơ thẩm, buộc anh P. phải công khai xin lỗi chị N. trước nhân dân ấp và bồi thường danh dự, nhân phẩm cho chị N. 5 triệu đồng. Kể từ ngày chị N. có yêu cầu thi hành án, nếu anh P. chậm thi hành còn phải chịu thêm phần lãi suất theo mức lãi nợ quá hạn.
Sau khi nghe tuyên án, những người tham dự phiên xử hôm ấy đứng dậy vỗ tay hoan hô hội đồng xét xử. Chị N. chạy ra ôm lấy người chồng, khóc nức nở trong tay anh.
“Đồ mắc dịch!” Ông L. (sinh năm 1935) và cô T. (sinh năm 1985) vốn là hàng xóm, cùng ngụ chung một ấp, một xã thuộc huyện C, tỉnh Tiền Giang. Vì ở gần nhau nên trong những lúc rảnh rỗi T. thường sang nhà ông L. chơi. Dù biết T. còn là trẻ con, chưa đủ 16 tuổi nhưng ông L. đã nhiều lần dụ dỗ cho tiền T. để lợi dụng quan hệ tình dục. Cáo trạng của Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Tiền Giang nêu rõ: Từ tháng 12-1999 khi T. mới 14 tuổi, ông L. đã ba lần dụ dỗ để giao cấu với T. Ông L. cho T. hai lần tổng cộng 50.000 đồng. Tháng 1-2002 T. lập gia đình với một thanh niên ở xã bên. Trước ngày cưới T. có nói rõ những gì đã xảy ra đối với mình cho người chồng tương lai biết. Anh là một thanh niên rộng lượng, cũng sẵn lòng quên hết những vấp ngã đáng tiếc của T. Sau ngày cưới T. và chồng trở về nhà dự một đám tiệc bên gia đình mẹ ruột mình. Ông L. với tư cách là khách mời lại đến vỗ đầu chú rể mới và nói oang oang chuyện ông ta từng ngủ với T. nhiều lần cho mọi người trong đám tiệc cùng nghe. Dù cố nhịn cách mấy nhưng đến nước này chú rể mới cũng không giữ được sự bình tĩnh nữa. Anh tuyên bố trả cô T. về cho gia đình bên vợ và cắt đứt mối quan hệ vợ chồng. Gia đình của T. làm đơn tố giác yêu cầu xử lý ông L. Tháng 10-2002, ông L. bị tạm giam về tội giao cấu với trẻ em. Tại phiên xử sơ thẩm của Tòa án nhân dân tỉnh Tiền Giang tháng 6-2003, bị cáo L. khai nhận hết mọi hành vi phạm tội. Tòa tuyên phạt bị cáo L. năm năm tù về tội giao cấu với trẻ em. Cái kỳ cục nhất trong vụ này là làm bậy, đã được bỏ qua mà còn ham hố chứng tỏ. Biết chuyện này có người nóng nảy gọi ông L. là đồ mắc dịch! |
Theo Tuổi Trẻ
Bình luận (0)