Ngày nay chợ Cũ vẫn tồn tại, nó không khác với ngày xưa nhiều, vẫn những quầy sạp, những gian hàng, có cái bày ra cả mặt đường theo kiểu chợ chồm hổm. Chợ Cũ nằm bên hông đường Hàm Nghi, cách chợ Bến Thành chỉ mấy cái ngã ba ngã tư không sang trọng nhưng từng một thời vang bóng.
Hồi đó khu vực chợ Cũ có nhiều quán cà phê, hủ tíu của người Hoa, có cả tiệm ăn cao lầu và từng nổi danh với thương hiệu “Cao lầu chợ Cũ”. Nhưng đặc điểm trở thành dấu ấn trong kỷ niệm một thời tuổi thơ của nhiều người là những quán cà phê, hủ tíu khu Chợ Cũ có hình ảnh ông chủ quán Hoa kiều mặc áo thun trắng ngả màu cháo lòng ngồi sau cái quầy gỗ đậm màu thời gian với bàn tính khua lạch cạch để tính tiền, còn ông “phổ ky” (phục vụ bàn) cũng áo thun cháo lòng, quần tây xắn ống thấp ống cao, vai vắt cái khăn lau bàn lăng xăng chạy tới chạy lui phục vụ khách.
Khách vào quán cà phê khu vực chợ Cũ hầu hết là công chức, thợ thuyền, người đạp xích lô, bác đánh xe ngựa. Ông “phổ ky” cứ nhìn trang phục, tác phong của khách mà xưng hô, đặc biệt với khách công chức ông ta thường gọi bằng “thầy hai, thầy ba…” với vẻ trân trọng. Còn khách uống cà phê sáng hồi đó thích uống cà phê đĩa, là một ly “xây chừng” nóng, bốc khói, được pha bằng vợt hoặc vớ, khi mang ra cà phê vẫn đựng trong ly “xây chừng” đặt trên một cái đĩa nhỏ, sau đó khách đổ cà phê ra đĩa và xì xụp húp nên chết tên thành cà phê đĩa.
Thuở nhỏ đi học, hôm nào trong túi rủng rỉnh tiền tôi mới vào quán cà phê, hủ tíu khu chợ Cũ để ăn hủ tíu hoặc bánh mì xíu mại, còn cà phê thì không biết uống, nhưng tôi lại thích ngồi nhìn mấy ông khách bình dân ngồi rút hai chân trên ghế theo kiểu “nước lụt”, xì xụp thổi, húp cà phê trong đĩa trông thật “ngon mắt”. Mùi cà phê nóng thơm lừng trong không gian ngôi quán luôn ồn ào đủ mọi thứ chuyện trên trời dưới đất của các ông thực khách đủ mọi thành phần.
Dân cố cựu ở Sài Gòn đều biết khu chợ Cũ và có lẽ đều đã từng tới uống cà phê đĩa, ăn hủ tíu, bánh mì xíu mại nơi đây. Ngoài mấy thứ ấy, bánh bao ở đây cũng rất ngon, nhất là món xíu mại có mùi vị đặc trưng, cục xíu mại tròn tròn màu trắng gợn, lẫn với những viên thịt heo bằm màu hồng nhạt, chỉ to bằng mấy ngón tay chụm lại được đựng trong cái đĩa bằng sành màu gan gà nhỏ xíu, ăn với bánh mì hoặc cho thêm vào tô hủ tíu…ngon tuyệt. Tôi đồ rằng tới giờ vẫn chưa có món xíu mại nào thay thế được xíu mại chợ Cũ.
Bây giờ Sài Gòn không ai uống cà phê đĩa, và hình như người ta cũng quên mất món cơm thố, mà ngồi cà phê hộp uống cà phê…cứt chồn dởm pha phin, ăn cơm niêu sang trọng. Nhưng hương vị của cà phê đĩa và cơm thố khu chợ Cũ thì quả khó quên.
Từ Kế Tường
Bình luận (0)