Thâm nhập "ngành công nghiệp" hack game - Kỳ 1

26/02/2015 15:30 GMT+7

Cùng khám phá sự lớn mạnh không tưởng của ngành công nghiệp hack game.

Hack, một thú vui xa xỉ

Zero là người đại diện của dịch vụ khách hàng cho một những trang web cung cấp hack game lớn nhất trên thế giới. Đối với anh ta, tôi chỉ là một khách hàng mới. Anh ta kể cho tôi rằng, trang web của anh đạt doanh thu hàng năm lên tới... 1.25 triệu USD, lý giải vì sao trang của anh có thể thuê được những người như Zero đi giải đáp các thắc mắc từ khách hàng trên Teamspeak. Theo ước tính của Zero, hầu hết những người chơi có khả thanh toán trực tuyến như tôi chẳng hạn, sẵn sàng bỏ ra 10.95 USD để mua bản hack trả từng tháng. Và cũng có người mua gói “Premium” để hack nhiều game.

Ở đâu có game, ở đó có hack. Đối với những game có tính cạnh tranh cao như Counter-Strike, công việc chống hack không bao giờ chấm dứt. Vào tháng 2 năm trước, trang Reddit đã dấy lên những quan ngại về các đoạn mã trong Valve Anti Cheat (VAC - được dùng để chống hack cho Counter-Strike và một số game khác) đã dòm ngó vào kho dữ liệu DNS của người dùng. Trong một tuyên bố của mình, Gabe Newell - chủ tịch của Valve đã thừa nhận bên công ty ông không muốn bàn thêm về VAC vì “Nó sẽ tạo ra các cơ hội cho những tên hacker tấn công vào hệ thống”. Tuy nhiên, những vấn đề liên quan đến kết nối game trong thời gian qua đã khiến ông lên tiếng.

Thâm nhập vào ngành công nghiệp “Hack” game (Kỳ 1)

(Ảnh: Valve)

Newell giải thích rằng những trang cung cấp hack muốn xác nhận những người ai đã mua bản hack chỉ cần yêu cầu bạn phải kiểm tra qua DRM (quyền quản lý bản quyền số) từ máy chủ của họ. Tương tự như cách Steam kiểm tra người dùng của mình hai tuần một lần. Nhưng trong khoản thời gian đó, VAC đã tìm kiếm những phần nào có liên quan tới các máy chủ DRM cung cấp hack trong dữ liệu DNS của người dùng.

Tôi biết việc hack game lúc nào cũng hiện diện, nhưng tôi thật sự phải hoảng hốt khi thấy những người sẵn sàng chi tiền cho việc đảm bảo hack game suôn sẻ. Để tìm hiểu sâu vào ngành kinh doanh này ra sao, tôi phải thâm nhập bằng cách trở thành 1 tên gian lận, một tên xài "hack”.

Và đó là lí do sao tôi gặp được Zero. Sau khi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện, anh ta nhắc tôi nhớ gửi 25 USD như tôi đã hứa. Tôi không hề đề cập đến bất cứ thứ gì và thậm chí không có ý trả cho anh ta một khoản nào. Zero nói “Tôi khuyên anh đừng dùng thông tin này để chống lại tôi. Như vậy là không khôn ngoan.

Tôi đã trở thành một thằng hack "đểu cáng" như thế nào

Hãng Bohemia Interactive (Arma, DayZ) tin rằng chỉ có 1% người chơi trực tuyến sẵn sàng bỏ tiền gian lận để đứng đầu trên xếp hạng có sở thích xả xỉ này. Như vậy, chỉ riêng Counter-Strike Global Offensive (CS:GO) đã có khoản 25,000 tên hack trên tổng số 2.5 triệu người chơi năm 2014. Nếu tính bình quân như vậy cộng thêm lượng người chơi đông đảo từ các game như: Battlefield, Risingstorm mà các trang web đang cung cấp các bản hack thì bạn sẽ thấy đây là một thị tường cực kỳ béo bở.

Tôi muốn hack game CS:GO. Tôi từng là một tay súng chuyên nghiệp là khi còn học sinh cấp 3, dư dả thời gian để luyện CS 1.3. Nhưng ngày nay, nếu tôi chơi với mấy đứa bạn thì chắc chắn là vui, còn khi nhảy bừa vào bất kì máy chủ nào thì tôi cứ như một "miếng mồi".

Tôi bắt đầu dò Google xem “Counter-Strike Global Offensive hack” và nhanh chóng tìm ra một trang cung cấp hack khá thân thiện. Dựa vào độ lớn của cộng đồng ở đây và lượng trao đổi nên tôi xem đây là một trong những trang có tên tuổi nhất. Tôi tạm gọi trang này là “Ultra Cheats”, chỉ là một tên giả để bảo về danh tính nguồn tin mà tôi đã trò chuyện. Những nguồn như Zero, cũng đã được tôi đổi tên.

Ultra Cheats không nhận các thẻ thanh toán (các trang khác thì có), nên tôi dùng Paypal để đóng khoảng tiền 10.95 USD cho 1 tháng thuê bao bản hack riêng cho CS:GO. Khoản này đã cho tôi truy cập vào các diễn đàn dành cho VIP, ở đây tôi có thể giao lưu với các thành viên khác, quản trị viên hay những người lập trình cho hack và quan trọng nhất là tải về bản hack “Ultra Cheats” luôn được kiểm tra qua máy chủ DRM của họ. Ngoài ra, tôi có thể nói chuyện với những kĩ thuật viên hay dịch vụ khách hàng trong giờ hành chính.

Thâm nhập vào ngành công nghiệp “Hack” game (Kỳ 1)

(Ảnh: Valve)

Tôi làm theo các bước đơn giản bao gồm việc tắt phần bảo về của chương trình diệt virus, mua một bản game CS:GO trên một tài khoản Steam hoàn toàn mới của “Perry C.Gamble”, bật chương trình hack, nạp vào game và bắt đầu vào cuộc. Lần đầu tiên trong đời, tôi không phải là người chơi bình thường mà cứ như là... một vị thần thánh.

Với "siêu năng lực" mới của mình, tôi có thể nhìn xuyên tường thấy những người khác. Trong CS:GO nhìn xuyên tường phải nói cực kỳ hữu dụng. Đối mặt quanh góc khuất phải tính tới từng nghìn giây để phản ứng kịp thời. Nhưng với hack tôi biết chắc khi nào địch đi ở đâu hoặc biết nó núp chỗ nào khi tôi đang tiến tới, nói thật là không công bằng chút nào.

Nhưng mà điều này rất thú vị. Có lẽ là thú vị nhất mà tôi từng chơi Counter-Strike trong năm. Cuối cùng tôi đã hạ được nhiều tên trong một ván, nhưng tôi cũng không đè bẹp các người chơi khác. Hack giống như một liều thuốc kích thích, giúp cho tôi trở lại phong độ hồi trung học.

Thâm nhập vào ngành công nghiệp “Hack” game (Kỳ 1)

(Ảnh: PC Gamer)

Tôi muốn xem mình có thể tiến xa tới đâu. Tôi đã trả cho hack, tôi muốn trở nên đầy quyền lực và xem đồng tiền của tôi xứng đáng cỡ nào. Tôi bật thêm chế độ tự động bắn và nhắm, chế độ này làm cho súng của bạn tự động xả đạn khi trỏ chuột tới bất cứ tên nào.

Tôi chơi game với những tùy chỉnh trên và một số khác để làm chủ cả trận đấu. Nhưng tôi cảm thấy chúng không hay so với việc nhìn xuyên tường, hoặc có khi chỉ là chúng hoạt động chưa tốt lắm. Tuy nhiên, vào nửa trận kể từ khi tôi hack, tôi đã bị VAC “ban” vĩnh viễn khỏi CS:GO.

 (Mời bạn đọc đón xem kỳ 2 vào ngày mai 27.2.2015)

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.