Đọc trên Facebook bạn... của một người bạn, thấy chị nói mình ngưỡng mộ vô cùng ánh nhìn trìu mến và đầy ắp yêu thương của Barack Obama hay Mark Zuckerberg dành cho người phụ nữ của họ. Chị nhận xét rằng, cái đẹp không nằm ở hai chữ nhan sắc mà chính trong đáy mắt kẻ si tình.
Ảnh: Shutterstock
|
Hơn một lần tôi nghe những người bạn hay họ hàng nhận xét: “Chỉ cần thấy cách chồng em/chị nhìn vợ là đủ biết gã ấy mê vợ như điếu đổ”. Rất nhiều lần chính tôi bắt gặp ánh mắt đầy tự hào và yêu thương, cái nắm tay che chở mỗi khi băng qua đường, cách gắp một miếng thức ăn ngon vào chén vợ kèm theo nụ cười của gã - si - tình - chồng để tự tin rằng mình cũng là một người đàn bà đẹp, dù tôi biết rõ nhan sắc của mình chỉ ở mức thường thường bậc trung. Nhiều người quen lâu ngày gặp lại khen tôi “tươi không cần tưới” và vẫn trẻ trung nhí nhảnh như cách đây 10 năm, có người còn hỏi xài loại mỹ phẩm nào mà làn da còn “ngon” thế. Hôm đi soi da, cô nhân viên tư vấn khen cấu trúc da rất trẻ. Bí quyết ư? Chỉ là yêu và được yêu, thấy mình được trân trọng và quan trọng.
Ai bảo rằng khi cưới nhau rồi thì những lãng mạn, chiều chuộng biến mất? Có thể, vì nỗi lo cơm áo, vì trách nhiệm với hai bên gia đình và con cái, vì sự bão hòa tất yếu của cảm xúc... nên không thể còn mãi sự nồng nhiệt ngày đầu, nhưng không phải vì thế mà tình yêu bị soán ngôi, những lãng mạn giữa vợ và chồng lùi vào dĩ vãng. Đâu cần một cái hôn đắm đuối hay những cử chỉ thân mật “show” ra trước bàn dân thiên hạ. Đâu cần những câu nói lãng mạn trau chuốt như kịch Shakespeare hay tiểu thuyết Quỳnh Dao. Chỉ cần một ánh nhìn, chỉ cần cái đan tay... cũng đủ khiến bao người ngẩn ngơ, thèm ước.
Một anh bạn thành đạt nói với tôi rằng trước đây anh chỉ mải mê công việc và bận rộn với các mối quan hệ, đã có lần anh cảm nắng trước một hoa khôi có chút tên tuổi, dù chưa đến mức sâu đậm nhưng cũng đủ khiến anh xao nhãng tình yêu và bổn phận với gia đình. Một ngày kia anh như choàng tỉnh khi nhìn thấy một đôi vợ chồng trung niên ngồi đối diện anh và cô hoa khôi trong một nhà hàng. Anh nhận ngay ra người đàn ông đó - một doanh nhân nổi tiếng và vợ ông ta. Nhìn cái nắm tay và ánh mắt chan chứa yêu thương người đàn ông dành cho vợ - cái nhìn như thể đó là hoa hậu thế giới - dù người phụ nữ ấy trông thô kệch quê mùa, anh nhận ra điều mình muốn ở một cuộc hôn nhân. Anh nhận ra anh vẫn yêu vợ, và chợt nhớ ra rằng ngày xưa anh cũng từng tả xung hữu đột để đánh dạt những vệ tinh quanh vợ, và vợ mình cũng từng một thời trẻ trung xinh đẹp như cô hoa khôi đang ngồi trước mặt.
Có câu chuyện một lũ quỷ dữ rất ghen tức khi thấy loài người có được hạnh phúc. Chúng bàn với nhau tìm nơi cất giữ hạnh phúc để bọn người đừng tìm ra. Một con quỷ bảo hãy đặt hạnh phúc trên ngọn núi cao nhất, nhưng lũ quỷ lao nhao bảo rồi thế nào cũng có ngày con người tìm thấy. Một con quỷ khác hiến kế, hay là đặt hạnh phúc dưới đáy đại dương mênh mông sâu thẳm, lũ quỷ lại bảo loài người thông minh khám phá được vũ trụ nữa kia, đáy biển cũng chẳng phải nơi “an toàn”. Lúc này, một con quỷ khôn ngoan mới nói rằng: “Hãy giấu hạnh phúc trong chính con người, vì loài người có thể tìm thấy hạnh phúc ở khắp nơi, nhưng lại không nhìn ra hạnh phúc của chính mình”.
Tình yêu, muôn thuở vẫn là điều con người theo đuổi và mong muốn sở hữu, nhưng dường như ít người tìm thấy chìa khóa để mở được nó. Họ không nhận ra rằng chìa khóa ngay trong tay họ, ngay khi bàn tay đặt trong bàn tay.
Đàn bà được sinh ra là để yêu thương. Đàn bà vẫn luôn coi tình yêu và sự trân trọng của người - đàn - ông - mà - mình - gọi - là - chồng là một niềm hãnh diện mà không một thứ trang sức lấp lánh nào sánh bằng. Thế nên, nếu có thể, đàn ông hãy nắm chặt bàn tay người phụ nữ của mình khi đi giữa những dãy bàn tiệc trong ngày hôn lễ và mãi mãi về sau, trong từng chặng buồn vui sướng khổ của đời người, trước bao ánh mắt ngưỡng mộ và thán phục.
Bình luận (0)