Vì sao? Vì các nhà hàng ăn uống, cửa hiệu mua sắm, tụ điểm giải trí... đều trưng dày đặc bảng hiệu bằng tiếng Trung Quốc hoặc tiếng Nga, chữ to đến mức lấp luôn chữ Việt. Thực khách thì toàn người Trung Quốc và Nga, hiếm hoi lắm mới có một vài khách Nhật, khách Hàn Quốc và các nước châu Âu. Người Việt mà đến các tuyến phố này, nếu có nhu cầu ăn uống hay mua sắm, hoặc là đã biết địa chỉ từ trước, hoặc là dò hỏi mấy anh lái taxi, xe ôm thì may ra mới tìm đúng nơi mình cần.
tin liên quan
Chấn chỉnh biển hiệu tiếng nước ngoài tại Nha TrangCuộc kiểm tra nhằm dẹp các bảng hiệu tiếng nước ngoài tại Nha Trang ngày 11.4 vừa qua cho thấy khi được hỏi, phần lớn chủ nhân của các bảng hiệu tiếng Trung đều không hiểu rõ nội dung, tất cả đều trả lời rằng “thấy họ làm thì mình làm theo thôi”.
tin liên quan
Đà Nẵng: Nhà hàng tính bữa ăn 8 triệu, dùng hóa đơn tiếng Trung QuốcChưa thấy đâu như ở nước mình, tiếng nước ngoài đã “đè” tiếng mẹ đẻ một cách công khai như thế cả. Đừng nói nhiều về lòng yêu nước nếu bạn coi tiếng mẹ đẻ của mình là một loại thứ phẩm ngay trên quê hương mình như thế. Luật quảng cáo đã quy định cấm các bảng hiệu ghi tiếng nước ngoài lớn hơn tiếng Việt. Quy định là thế nhưng có mấy ai thực hiện. Ngành văn hóa thì rầm rộ “ra quân” sau các bài báo phê phán nhưng chỉ được dăm hôm, đâu lại vào đấy. Rồi các ban ngành cùng chính quyền lại họp để rút kinh nghiệm và… lại ra quân tiếp. Nên chăng đến lúc ai đó có trách nhiệm ra đi, để chính quyền bớt phải… ra quân!
Bình luận (0)