hàng cau bừng tiếng cu gù
đỏ au vết chiều qua
miếng trầu ngoại têm cạn dần
đồng hạn lùa sâu
chõng tre hanh hao bữa sắn bữa khoai
níu giữ luống cày ngơ ngác
mẹ chiết thời gian
nửa dành ngoại nửa dành khói hương
nỗi quê nén lại từ buổi ấy
úp mặt xuống cỏ cây con đếm lần mẹ nhớ
giọt nước mắt ngước lên
bóng dài theo những chuyến đầy vơi.
Bình luận (0)