TNO

Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 27: Lý luận về con đầu đàn thứ thiệt

05/02/2016 07:30 GMT+7

(iHay) Tôi từng có ý định huấn luyện thằng Ngò để “bổ nhiệm” làm thủ lĩnh cả đàn, vì như đã nói, thằng Ngò hội đủ các tố chất của một con chó đầu đàn thứ thiệt.

(iHay) Tôi từng có ý định huấn luyện thằng Ngò để “bổ nhiệm” làm thủ lĩnh cả đàn, vì như đã nói, thằng Ngò hội đủ các tố chất của một con chó đầu đàn thứ thiệt, hơn hẳn “con đầu đàn” tự phong như tôi.

Nhưng ý định đó xem ra bất khả thi. Đơn giản là thằng Ngò không muốn làm đầu đàn, không phấn đấu trở thành đầu đàn, cũng không có đứa nào có ý định tôn nó làm đầu đàn. Vì sao như vậy?
Lẽ thứ nhất là nó chỉ có thể trở thành đầu đàn một cách tự nhiên khi nơi đây thường xuyên có cường địch hay thú dữ. Trong khi cái vườn của chúng tôi là nơi tương đối thanh bình. Thú hoang ở đây chỉ có lũ chuột trong hang, lũ sóc trong các hốc cây và lũ chim trên trời, bọn chồn thì thoắt ẩn thoắt hiện để kiếm gà, đám rắn thì lâu lâu mới thấy.
Chúng tôi không chủ trương làm hại đám thú hoang bé nhỏ này nên không dạy, không xúi bọn chó săn bắt bừa bãi, chúng chỉ thỉnh thoảng bắt chuột hay tấn công những con rắn hổ đất, hổ mèo hay hổ vện dám ngang nhiên vào nhà. Việc săn bắt của chúng chỉ dừng lại ở mức giữ cho cân bằng sinh thái. Ngay đối với rắn, Sếp nhất nhà tôi dù sợ vô cùng nhưng cũng chưa bao giờ hé răng bảo tôi xúi bọn chó tìm diệt.
“Cường địch” lớn nhất ở đây dưới mắt lũ chó là chú thợ điện, dù chú rất hiền lành nhưng vô tình có hành vi gây bất an cho đám chó mà tôi đã đề cập ở kỳ 6 của loạt ký sự này. Chú ấy lâu lâu mới tới, trước khi tới tôi phải cho đám chó vào khu vực riêng, giờ chúng cũng đã quen dần, không coi chú là “cường địch” nữa. Các vị đạo chích thì xung quanh đây có kha khá, nhưng các vị thừa biết đám chó nhà tôi thiên la địa võng quanh vườn nên không dại gì mà mò tới.
Bạn đọc thử hình dung, nếu như các nước sống hòa bình với nhau, nước này không giành đất không ức hiếp nước kia thì nhân loại cần gì các vị tướng lãnh, ai sinh ra có tố chất làm tướng sẽ trở thành nhà thám hiểm hay người chăn dê chăn bò . Và trong các “vương quốc của tự do”, nơi Nhà nước trở thành kẻ “gác đêm” hay tự tiêu vong như mong ước của Karl Marx, các vị nguyên thủ sẽ có quyền lực và danh giá ngang với một anh thợ cắt tóc hoặc phải thất nghiệp nếu không biết phòng thân. Trong một thế giới như vậy, ai sinh ra có tố chất làm họa sĩ sẽ trở thành họa sĩ nhưng ai sinh ra có tố chất làm nguyên thủ sẽ trở thành thầy giáo, thợ cắt tóc hoặc người làm vườn.
Lẽ thứ hai, cần phải nói cho rốt ráo, tuy trong tự nhiên làm con đầu đàn được hai cái lợi, là ăn nhiều hơn (ít nhất là không bị đói) và độc quyền về khoản em út, nhưng ở đây là trong vườn nhà tôi, nơi “con đầu đàn” tôi dù bảo đảm tự do tối đa cho chúng nó, nhưng là thứ tự do có định hướng, có điều tiết. Định hướng là trong khoản ăn, được ăn nhiều là đứa yếu chứ không phải đứa mạnh. Điều tiết là trong khoản em út, khoản này tế nhị hơi khó nói, nhưng nói chung là không để cho đứa hung hăng độc chiếm. Thằng Ngò hiểu rõ đạo lý này từ khi mỗi đứa ăn riêng một bát, nhận thức đó được củng cố thêm từ khi nhờ tôi can thiệp mà nó và các thằng khác đều có cơ hội tiếp cận được khoản tế nhị kia. Thực tế này càng ngăn cản mọi tơ hào le lói nếu diễn ra trong thằng Ngò về địa vị.
Tất nhiên thằng Ngò không lý luận thiển cận theo kiểu suy bụng ta ra bụng người như tôi, nó cao cả hơn nhiều. Nó tự nhiên là không có tham vọng làm con đầu đàn, vậy thôi.
Chiều hôm qua, thằng Bắp lại khệnh khạng đi qua đi lại cùng thằng Ổi và thằng Bí như 3 ông cai tù, thỉnh thoảng nó ngước lên ngửi ngửi mồm thằng Bí ra bộ bằng trương bằng lứa. Lúc ấy thằng Ngò đã nhảy phoóc lên ghế nằm mơ màng nhìn ra bờ ao ngắm cảnh, trong khi thằng Hành và thằng Gừng nép sát bên vệ đường nhường bước. Nhìn thấy thằng Tỏi ngồi dưới gốc đống rơm gặm xương, thằng Bắp phóng lại chồm lên định cắn. Thằng Tỏi lập tức nhe răng ra đối phó. Vừa lúc nó gừ hắt lên một tiếng thì thằng Ổi và thằng Bí phi tới cùng phủ lên người thằng Tỏi. Không phải là đứa biết nhịn nhục, thằng Tỏi lấy thế chuẩn bị phản đòn. Nếu đơn đả độc đấu với từng thằng thì thằng Bắp chẳng là cái thá gì, còn đối với hai thằng kia thì chưa chắc ai hơn ai, nhưng thằng Tỏi ba bề thọ địch, thua là cái chắc. “Con đầu đàn” tôi phải đến lập lại ngay trật tự, phạt cho thằng Bắp một roi.
Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 27 : Lý luận về con đầu đàn thứ thiệtThằng Tỏi
Thằng Tỏi là chàng trai tuấn tú, đẹp không thua kém thằng Bầu và thằng Ngò, về phong thái có phần nổi trội hơn, nếu cái mút đuôi không vẹo một chút do bị kẹp vào tấm gỗ khi mới sinh thì nó là đứa đẹp trai số 1. Tiếc là quá khứ của nó có một vết nhơ. Dù là con chó hay con người, không phải vết nhơ nào trong quá khứ cũng có thể rửa sạch được. Có những vết nhơ người khác có thể bỏ qua cho, nhưng nó cứ ám ảnh bản thân suốt đời, sự ám ảnh đó hình thành tính cách. Đó là việc nó ăn hỗn bị thằng Ngò trừng phạt và bị cả bọn đánh hội đồng mà tôi đã đề cập ở kỳ 7. Thằng Ngò chỉ ra tay thể hiện bản lãnh một lần duy nhất đó thôi rồi rửa tay gác kiếm. Sau này cả bọn đã quên chuyện cũ, nhưng từ đó thằng Tỏi không dám chơi với ai, nó chỉ có một bằng hữu duy nhất là con dê, tức là thằng Bống. Sau này anh Bống trở lại với đàn dê, không sống chung với đám chó nữa, thằng Tỏi trở thành một kẻ cô đơn. Nó cô đơn nhưng không hát bài “Đời tôi cô đơn” mà tự tìm niềm vui riêng, khi thì tự luyện công bằng cách vờn với cái bóng của mình dưới ánh trăng hay trong nắng, khi thì chơi đùa với đám chó con, với tôi hay Sếp nhất. Nó chỉ vào phòng của chúng tôi khi được gọi và chưa bao giờ bước lên giường lên ghế, đêm nó ngủ một mình dưới gốc phượng. Nó bắt chuột một mình, đối phó với rắn một mình, chẳng gọi thêm đứa nào tới. Nó cũng vô cùng nhạy cảm với mọi thứ động tĩnh và đặc biệt dị ứng với người lạ. Sếp nhất nhà tôi nói Sếp thương nhất thằng Tỏi. Sếp bảo nó là đứa con ngoan, quấn quýt tình cảm nhưng không bao giờ vòi vĩnh. Đứa nào Sếp cũng thương, mà đã thương là thương nhất. Lòng yêu thương có cung bậc nhưng làm gì có thứ hạng.
Xét cho kỹ thì thằng Tỏi ban đầu cũng muốn làm thủ lĩnh, ngặt nỗi nó phát triển bị lệch, trội lên “đức tính” ăn hỗn, bị “cao nhân” là thằng Ngò hóa giải, làm triệt tiêu luôn các tố chất cần có của một con đầu đàn, chỉ còn lại những mầm mống đủ để giành sự công bằng cho bản thân mà thôi. Khác với thằng Ngò, bình thường chỉ yên phận làm bình dân bá tánh nhưng khi có “chiến tranh” hay khi cả đàn đi săn sẽ tự khắc trở thành con đầu đàn, thằng Tỏi sẽ chỉ là thằng Tỏi trong mọi tình huống.
(còn tiếp)

Hoàng Hải Vân

>> Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 26: Bậc cao thủ
>> Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 25: Khi ngôi sao thị hiện như đom đóm
>> Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 24: Thầy phong thủy của tôi
>> Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 23: Bàn về xiềng xích
>> Ký sự Người nuôi chó - Kỳ 22: 'Thiếu nữ' ngồi thiền

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.