Vụ việc đơn giản như vậy nhưng từ đó đến nay lại trở thành phức tạp và kéo dài một cách khó hiểu, do sự trắc trách của cơ quan chức năng địa phương. Đầu tiên, Maseco kiện công ty của bà Bình và TAND TP Pleiku xét xử sơ thẩm ngày 24.9.2009 đã tuyên buộc bị đơn phải trả cho nguyên đơn tổng cộng gốc và lãi hơn 4,7 tỉ đồng. Nhưng liền sau đó, bà Bình nộp đơn kháng cáo lên cấp phúc thẩm, đồng thời âm thầm gửi hồ sơ giải thể Công ty Hưng Bình lên Sở KH-ĐT tỉnh Gia Lai, trong đó khai báo gian dối là đã “thanh toán đầy đủ các khoản nợ phải thu, phải trả trong quan hệ sản xuất kinh doanh với khách hàng”.
Ngày 5.4.2010, TAND tỉnh Gia Lai xử phúc thẩm vụ kiện, tuyên hủy án sơ thẩm, giao hồ sơ lại cho TAND TP Pleiku xét xử sơ thẩm lại lần 2 thì lúc này vụ án tranh chấp tiền tỉ đã bỗng dưng... biến dạng. Do Sở KH-ĐT đã xóa tên bị đơn, buộc lòng Maseco phải tiến hành thủ tục truy trách nhiệm 2 thành viên của công ty này là bà Bình và bà Bùi Thị Ánh Ngọc để đưa ra tòa.
Ngày 12.9.2011, TAND TP Pleiku xét xử sơ thẩm lại vụ án đã “chia tỷ lệ trách nhiệm”, tuyên buộc bà Bình trả cho Maseco hơn 3,9 tỉ đồng; bà Ngọc trả hơn 14 triệu đồng. Tuy nhiên, sau khi bản án có hiệu lực, Công ty Maseco yêu cầu thi hành bản án thì Chi cục Thi hành án dân sự TP Pleiku lại phát văn bản đề nghị Maseco liên hệ với cơ quan tòa án có thẩm quyền để... được xem xét lại quyết định giải thể của Công ty TNHH Hưng Bình!
Phải chăng các cơ quan chức năng ở Gia Lai đang giúp sức cho bà Bình giật nợ?
V.K
Bình luận (0)