Chợ quê không bao giờ thiếu loại bún có mức giá khá rẻ này. Chỉ cần 14.000 đồng là có ngay một ký bún mì loại ngon, cỡ 4 người ăn có khi không hết.
Có thể nói nghề “săn” hàu vừa đơn giản vừa gian nan. Đơn giản vì hàu cứ trơ gan cùng đá, lúc khởi sinh chỗ nào thì “cả đời” cứ chỗ ấy mà bám, chẳng hề xê dịch một ly. Mỗi gành đá như một “mỏ” hàu lộ thiên. Nên muốn ăn hàu cứ ra gành mà lấy. Người nạy hàu chỉ cần một que sắt, một búa nhỏ, đục bỏ lớp “áo giáp” thô cứng là có thể lấy được con hàu. Còn gian nan là vì người đi cạy hàu phải lặn lội nơi đầu gành cuối bãi, đội nắng đội mưa cả ngày trời mới có được vài ký hàu để chạy chợ và cải thiện bữa ăn.
|
Bún mì phải “đi” với con hàu nước mặn mới đậm đà ý vị. Là nói cho hết ý thôi, chứ vào mùa mưa dầm gió dãi, nghe mùi bún mì trộn với ruốc khô hoặc cà chua xanh cũng đủ thèm rồi.
Bún mì ngâm nước khoảng 2-3 phút (đừng để lâu hơn cọng bún sẽ quá mềm, mất ngon). Dùng kéo cắt bún thành từng đoạn ngắn hơn gang tay người lớn, để ráo. Đổ dầu vào chảo nóng, phi với tỏi. Nghe dậy mùi thơm là cho hàu vào, gia vị tùy thích, đảo vài vòng rồi bắc chảo xuống để nguội. Trút bún mì vào chảo, rưới một lượng mắm ớt tỏi sao cho vừa ăn và trộn đều. Cuối cùng, cho rau răm nguyên lá và hành ngò đã xắt nhỏ, đảo lần nữa. Món ngon từ... củ mì và đá hiện ra.
Bún mì trắng sữa, con hàu trắng ngà, rau răm xanh đục, hành, ngò xanh tươi. Bấy nhiêu màu sắc ấy rủ rê con mắt “ăn” trước. Rồi mới đến cái răng, cái lưỡi ăn sau. Người ta nói nhai kỹ no lâu. Còn bún mì - hàu nhai kỹ ngon lâu. Bún mì vừa dẻo vừa dai nên càng nhai càng ngọt, còn hàu thì khỏi nói, răng vừa bập xuống, vị bùi béo đã dậy lên, “tổ hợp” rau răm - hành - ngò gợi mùi hương mộc mạc vườn nhà.
Sẽ rộn rã âm thanh hơn nếu ăn món này với bánh tráng mì giòn. Và đương nhiên, sẽ “giòn” hơn nếu cùng bạn bè nhâm nhi món này với vài ly rượu gạo. Câu chuyện về hương vị quê nhà lại râm ran. Anh bạn kể: “Con gái tui về thăm quê, xe cách nhà cả trăm cây số, nó đã điện về nhắc mẹ món bún mì trộn với hàu nước mặn”.
Trần Cao Duyên
Bình luận (0)