(TNO) Cái tên Victor Vũ liên tục được vinh danh trong đêm trao giải Cánh diều vàng 2012 làm không ít người thở phào nhẹ nhõm.
>> Victor Vũ tiết lộ về “Scandal”
>> Victor Vũ “vạch mặt” showbiz
Nếu có sự ngạc nhiên thì hẳn đó là chuyện Thiên mệnh anh hùng và Scandal - Bí mật thảm đỏ đều thuộc phim tư nhân. Thiên mệnh anh hùng giành giải Cánh diều vàng, Scandal - Bí mật thảm đỏ giành giải Báo chí.
Nhưng công tâm mà nói, chẳng phải đợi đến Cánh diều vàng, Thiên mệnh anh hùng lẫn Scandal - Bí mật thảm đỏ vốn đã thắng lớn khi nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới chuyên môn khi công chiếu, cũng như việc đem về doanh thu đáng kể cho nhà đầu tư.
Trước và sau Cánh diều vàng, chia sẻ với Thanh Niên Online, đạo diễn Victor Vũ chân thành bộc bạch rằng anh hài lòng với Scandal hơn. Để thoát ra khỏi cái "sướng” từ Scandal để đi tìm niềm vui nơi dự án khác là một quá trình xúc cảm khiến chính anh ngỡ ngàng, chàng đạo diễn điện ảnh và biên kịch người Mỹ gốc Việt sinh năm 1975 này chia sẻ.
- Chào Victor! Giải Cánh diều vàng cho Đạo diễn phim điện ảnh đã được trao đến tay anh chưa ạ? Cảm giác cầm cúp Cánh diều vàng so với khi nghe Scandal thu về 25 tỉ trong ba tuần công chiếu khác nhau như thế nào?
Các tác phẩm của mình được mọi người đón nhận tại Cánh diều vàng năm nay, đối với tôi, là một niềm vui lớn. Vui hơn nữa, không chỉ riêng tôi, nhiều anh em trong ê kíp cũng nhận được giải. Sự thành công của một bộ phim nhờ rất nhiều phía chứ không phải một. Tôi xin gửi lời cám ơn đến những người đã luôn hỗ trợ hết lòng để thực hiện hai dự án này.
Phim nào, cá tính đạo diễn cũng nên thể hiện được!
- Có nhiều lời nhận xét, Victor Vũ là một trong số hiếm những đạo diễn dần khẳng định được phong cách làm phim của mình qua việc lựa chọn thể loại và lối dựng phim, hay nói cách khác là lối kể chuyện…
Tôi mê thể loại ly kỳ, chắc bạn cũng biết. Thể loại đó không nhất thiết chỉ đóng khuôn trong phim tâm lý ly kỳ thôi. Nó là phong cách mà tôi rất thích sử dụng trong phim của mình, dù hài hay hành động. Tôi nghĩ, cái mình luôn tập trung khi viết kịch bản là làm sao giữ được sự hào hứng của khán giả tới phút cuối. Tôi viết Scandal chung với hai người, ngay từ đầu, chúng tôi đã thống nhất thử, cứ khoảng năm, mười phút khiến khán giả bất ngờ một lần. Mà bất ngờ phải đi đôi với sự hợp lý, bởi nếu không hợp lý, người ta sẽ mất tập trung. Tôi phát hiện ra, khi viết Scandal, tôi chuyển thể loại đến… ba lần. Cái khó nhất là khi chuyển thể loại, mình cố gắng không làm khán giả bị sốc. Những bản dựng đầu tiên, tôi và ê kíp phải dựng đi dựng lại. Những bản dựng chưa mượt dễ làm khán giả phân tâm.
- Gây bất ngờ nhiều quá nên người ta bảo, Victor Vũ cứ thích lừa khán giả, hết cú này sang cú khác đấy!
Nhưng, một bộ phim mà đoán trước hết câu chuyện thì đâu còn gì để xem, phải không?
|
- Phong cách làm phim kiểu này nằm sẵn trong “máu” của anh, hay nó thay đổi theo cột mốc của thời gian, cùng sự trưởng thành ở tư duy điện ảnh?
Tôi nghĩ nó là sự phát triển. Khi mới làm phim, tôi chỉ đơn giản muốn tạo ra bất ngờ để khán giả bị cuốn vào: “Ô, thằng đó đó! Không phải hả? Ô, con kia kìa! Lại không phải à?...”. Tôi thích thể loại ấy.
Rồi theo thời gian, tôi cho rằng, phim nào cũng nên thể hiện được cá tính riêng của người đạo diễn. Phim ảnh, ngoài câu chuyện hấp dẫn, nhân vật thú vị..., quan trọng người xem phải thấy được đam mê cảm hứng của người làm phim. Giống như việc mình ăn một món ăn, mình sẽ biết người đầu bếp ấy có thật sự để cái tâm của họ vào đó hay không. Có thể món ăn ấy ổn, nhưng ăn hoài vẫn thiếu thứ gì đó đậm đà. Với Scandal, tôi thấy mình sướng hơn vì được nhúng mình vào nhiều hơn.
- Sướng hay tự sướng ạ?
Cả hai (cười)!
Không sáng tạo được nữa thì "Đi chỗ khác chơi"!
- Trong quá trình làm phim, anh chú trọng đặt sự sáng tạo vào phần nào nhất?
Hậu kỳ. Đối với tôi, hậu kỳ là phần sướng nhất. Từ giai đoạn viết kịch bản cho tới ngày phát hành là nguyên cả một quá trình sáng tạo, song có những cái mình thấy trên phim nó nằm trong quyết định ở phút cuối tại phòng dựng. Nhiều khi quay, mình chưa nhìn ra vấn đề, đến khi bước vào giai đoạn dựng, mình mới ý thức cần dàn xếp như thế nào. Nói hậu kỳ sướng nhất là do mình kiểm soát được mọi thứ: âm nhạc, tiết tấu, ánh sáng, chỉnh màu… Lúc quay, tôi thấy cái cảnh. Lúc ráp, tôi thấy câu chuyện. Tôi đang kể chuyện qua hình, và tôi thấy câu chuyện của mình có hấp dẫn không, hay là chán bỏ xừ.
- Dân làm phim kháo nhau, Victor Vũ làm phim ngày càng lên tay và khỏe?
Khỏe kiểu tập thể thao đấy hử? (cười). Tôi có tính rất lười biếng. Khi tôi đang có hứng, hãy để tôi làm luôn. Vì nếu tôi dứt ra, rất khó để đẩy tôi vào lại công việc.
- Có bí quyết nào để duy trì cảm hứng lâu dài không?
Đấy là lý do tôi không thể làm liên tục hai bộ phim cùng thể loại. Con người ngày nào cũng thay đổi, cảm giác cũng thay đổi. Nếu tôi làm thêm một phim tâm lý ly kỳ ngay sau Scandal, bảo đảm 100% tôi sẽ bị ảnh hưởng chính mình. Tôi không muốn như vậy! Tôi thấy được nghĩa là khán giả cũng thấy được “A, sao cái này quen quen”. Thành thử, tôi phải linh động về thể loại. Cứ tự đóng khuôn mình trong một thể loại, cảm giác mình bị hạn chế lắm. Có thể đó là quan điểm cá nhân tôi. Vì tôi biết, có những người miệt mài chuyên tâm đi một con đường thì họ mới có cảm hứng. Tùy tính cách mỗi người thôi!
- Kho nguyên liệu nào cũng có đáy. Anh có lo lắng rồi một ngày mọi ý tưởng, đam mê, sáng tạo… sẽ bị cạn?
Thì lúc đó mình nghỉ. Mình đừng có đặt những cái gọi là giới hạn cho mình. Mình đang sáng tạo, cứ để cái đầu của mình nó sáng tạo đi. Còn nếu một ngày nó cạn kiệt thì mình nghỉ chơi. Hoặc sau thời gian nghỉ, mình sẽ tìm được cái mới trong chính cái cũ. Ngay bây giờ, tôi giống đứa con nít được thả vào một tiệm toàn kẹo và đồ chơi. Rất nhiều đề cương trong đầu tôi đang chờ ngày thực hiện.
- Cám ơn anh vì cuộc trò chuyện!
Ngân Vi
(thực hiện)
>> Sao Việt lộng lẫy trên thảm đỏ Cánh diều vàng
>> “Mùi cỏ cháy” đoạt Cánh diều vàng 2011
>> Khán giả "hâm nóng" Cánh diều vàng
>> Lễ trao giải Cánh diều vàng 2011 có gì mới?
>> Diễn viên trong phim của đạo diễn Việt kiều dự lễ trao giải Oscar
Bình luận (0)