Một ngàn tám trăm sáu mươi sáu apsara không giống nhau
Hai ngàn không trăm hai mươi không như hai ngàn
không trăm mười chín năm về trước
Nàng không quyến rũ ta bằng những búp tay cong dẻo mượt
Mà bằng nụ cười xuyên thời gian rồi đi lướt qua ta
III.
Bám vào ta, rễ cây tung
Vặn thân cổ mộc như cuồng như điên
Ta vì ngươi đổ nát thêm
Hay vì ngươi, đã trở nên đền đài...
Bình luận (0)