Thanh Lan: 'Người ta đến với tôi chỉ vì danh tiếng'

15/08/2017 08:00 GMT+7

Sau 25 năm định cư Mỹ, đây là lần đầu bà mới trở về Việt Nam. Ở tuổi U70, bà vẫn giữ được vóc dáng gọn gàng cùng phong cách thời trang trẻ trung.

Xung quanh cuộc hôn nhân của nữ minh tinh từng có nhiều tin đồn, giai thoại như chuyện bà bị chồng vũ phu, ghen tuông. Trong cuộc trò chuyện cùng Thanh Niên, bà đã chia sẻ khá cởi mở.
* Chào ca sĩ Thanh Lan! Sau 25 năm xa quê hương về nước giờ đây, cô cảm thấy như thế nào?
- Ca sĩ Thanh Lan: Trước hết là tôi cảm thấy rất hạnh phúc khi được gặp lại gia đình, biết mình vẫn được khán giả và truyền thông Việt Nam đón nhận. Ai cũng yêu quý tôi, tôi có cảm giác báo chí cũng rất thân tình với mình chứ không soi mói dòm ngó gì tôi cả.
Còn về cảnh vật thì thay đổi nhiều quá tôi không thể nhận ra đâu là đâu nữa. Tất nhiên là có những di tích, địa điểm cũng còn bảo tồn nhưng mà đường sá thay đổi, thành phố có vẻ rộng lớn ra nhiều khiến tôi thấy lạ lẫm. Nhưng mà mùa này có vẻ nắng nóng quá. Tôi đi Huế thăm mộ ông bà về bệnh đến giờ chưa khỏi, may mà hôm nay ngồi dậy được.
Giọng ca Khi xưa ta bé lên xe hoa khi mới 19 tuổi và ly hôn không lâu sau đó. 50 năm qua bà không kết hôn mà sống cùng con gái

Làm người nổi tiếng cũng khổ lắm, họ yêu vì thấy mình là người nổi tiếng chứ về nhà lại đối xử khác. Kết hôn xong ra đường nói chuyện một đằng về nhà lại cư xử một nẻo. Thấy cuộc đời mình vậy nên thà thôi không lấy ai nữa ở vậy làm nghệ thuật luôn

Ca sĩ Thanh Lan

* Cô có ngạc nhiên khi nhiều khán giả trẻ vẫn nhận ra và hâm mộ mình dù đã không hoạt động ở Việt Nam hơn hai thập niên?
- Có những bạn fan lúc tôi rời quê hương sang Mỹ họ vẫn chưa ra đời nhưng có lẽ họ lên YouTube mở xem lại các sản phẩm của tôi nên họ vẫn nhận ra và thích nhạc của mình.
Mỗi khi tôi hát xong show các bạn khán giả cứ đến xin chụp ảnh cùng, mà chụp phải ôm hôn mới chịu (cười). Tình cảm các bạn dành cho tôi như cô cháu trong nhà rất chân thành và ấm áp ngoài sức tưởng tượng của mình. Tôi nghĩ Sài Gòn vẫn luôn yêu thương tôi như vậy vì tôi là người Sài Gòn mà.
* Có vẻ như lần này ca sĩ Thanh Lan lưu lại Việt Nam khá lâu?
- Vì mỗi lần đi từ Mỹ về Việt Nam khá xa nên mình ở hẳn 2 tháng cho đỡ bỏ công. Gia đình của tôi ở đây đông lắm nên lần đầu về nước mà ở ít quá cũng không làm được gì. Tôi vừa mới đi thăm mộ bên ngoại ở Huế rồi sắp tới là ra Hà Nội rồi Thanh Hóa, trước khi trở về Sài Gòn. Đó là mình còn chưa kể người thân ở các tỉnh thành phố khác cũng đang mời mình về chơi nữa. Tôi muốn dành thời gian cho người thân vì thật sự bên Mỹ cũng có một mình nên khá buồn.
* Là một nghệ sĩ xinh đẹp, tài năng nhưng sao đến giờ cô vẫn lẻ bóng?
- Thật ra không phải tôi lẻ loi đâu mà vì tôi muốn dốc lòng cho sự nghiệp, cho khán giả, đó mới là niềm vui và hạnh phúc. Trước đây khi thấy gia đình ai có vẻ hạnh phúc tôi cũng hay chạnh lòng trộm ao ước được như vậy. Nên tôi cũng thử gầy dựng gia đình nhưng mà mình không tìm được người phù hợp nên đành trở về với âm nhạc. Tôi nhận ra chỉ có ánh đèn sân khấu và khán giả là vẫn thủy chung với mình. Hơn nửa thế kỷ tôi vẫn luôn được khán giả yêu thương.
Thanh Lan tại một sự kiện âm nhạc trước năm 1975
* Xung quanh cuộc hôn nhân của cô từng có nhiều tin đồn như chuyện bị chồng vũ phu, ghen tuông. Đó có phải là lý do cô mất niềm tin vào hôn nhân?
- Đó là chuyện bịa đặt về cuộc đời tôi. Không hiểu sao mọi người cứ muốn đời tôi trở thành bi kịch nhỉ? Chồng cũ của tôi, anh ấy là người nho nhã, đâu phải là người thô bỉ mà đánh hay đối xử tệ với tôi. Người đó thế nào tôi mới thương chứ. Hiện, hai gia đình vẫn liên lạc và thân thiện.
* Nửa thế kỷ trôi qua thì nhan sắc của con người hẳn cũng có đổi khác. Có bao giờ cô nhìn vào gương và tiếc nuối nhan sắc của mình ở thời vàng son?
- Tôi không có cái kiểu suy nghĩ đó. Tôi lúc nào cũng sống trọn với thực tại của mình. Mỗi tuổi có một cái đẹp riêng của nó, nên tôi nghĩ cố gắng giữ được như thế nào hay thế đó thôi. Mình đâu thể so sánh mình với ngày xưa được. Khán giả yêu mến tôi từ khi tôi còn nhỏ, tôi đi hát từ hồi mới 12 tuổi mà. Cho nên người ta yêu mến mình vì chính mình chứ không phải chỉ vì ngoại hình.
* Cô chia sẻ trước kia mình không dám hát bài Đời đá vàng vì chưa đủ trải nghiệm. Nhưng bây giờ cô đã dám hát sau nhiều thăng trầm, thăng trầm ở đây là gì thưa cô?
- Thì đời người ai không có những sóng gió và khi đi qua nó tôi thấy mình đủ sự từng trải để phiêu với Đời đá vàng chứ trước đây non nớt quá không dám hát. Sóng gió đến chủ yếu là do dư luận từ những diễn đàn bên Mỹ họ thêu dệt thông tin sai lệch về tôi. Tôi bị một số người không biết vì lý do ghen tị hay gì mà họ bịa đặt về tôi trên mạng như… quái thai vậy. Chứ gia đình và khán giả vẫn luôn mang đến cho tôi sự bình yên. Tôi ức chế vì mình là người nghệ sĩ chân chính mang lời ca tiếng hát làm vui cho đời vậy mà lại bị người ta đặt điều như thế.
* Ca sĩ Thanh Lan từng ôm mộng làm một đạo diễn phim điện ảnh. Vậy khi qua Mỹ ước mơ này có được thực hiện?
- Qua đó thì vô phương rồi, tại vốn đầu tư bên đó nặng lắm mình đâu có ai đủ tiền để gánh nổi một bộ phim lớn. Mà làm phim kiểu “mì ăn liền” thì tôi không ham thích gì. Thời gian qua lâu rồi giờ mới về nước thì cũng chưa gặp gỡ người trong giới nhiều. Có thể trong tương lai điều đó khả thi không chừng (cười). Hôm trước đạo diễn Lê Cung Bắc cũng có gọi hỏi thăm tôi. Mà hôm đó tôi bị cảm nặng quá nên hẹn lại hôm khác nói chuyện, biết đâu tôi vẫn còn có duyên với điện ảnh và nảy ra được điều gì hay ho.
* Sau chuyến đi này cô có định chuyển hướng về phát triển ở Việt Nam?
- Ăn thua là có công việc, có show thì tôi vẫn về thôi. Như lúc đầu về tính nhận 5 show thôi mà giờ thành 8, thành 12 show, nếu mà cứ nhận chắc cứ đổi vé máy bay hoài không về được luôn.
Thật sự khán giả bên Việt Nam thương tôi hơn chứ, tại vì khán giả Sài Gòn họ có kỷ niệm với tôi. Chứ còn bên Mỹ thì người ta tứ tán hết, không phải chỉ có người ở Sài Gòn. Tôi luôn nghĩ khán giả ở thành phố thương tôi nhất, tôi quý lắm.
* Người như thế nào sẽ lọt vào mắt xanh của cô?
- Tôi không có khái niệm mê chồng giàu. Người theo đuổi thì nhiều lắm, nhưng tôi luôn nói không với họ vì mình không thể nhận lời hết được. Quan trọng là phải hợp tính nhau.
Đúng là tính tôi rất kén, ít nhất người tôi yêu phải học xong đại học vì tôi là người có kiến thức rộng. Tôi học trường Tây, đọc nhiều sách nước ngoài lại thạo ngoại ngữ Anh - Pháp. Nếu người theo đuổi tôi không có học vấn thì nói chuyện sẽ khó hiểu nhau lắm. Mà tôi đã không nói chuyện được thì thôi còn gì để tiếp nữa.
Gần nửa thế kỷ Thanh Lan đã hát và và cho ra đời hơn một ngàn sản phẩm âm nhạc nhiều thể loại khác nhau
* Cô hòa nhập với cuộc sống ở Mỹ có nhanh không?
- Tôi học tiếng Pháp 12 năm, học cử nhân bằng Anh ngữ nên vốn không gặp trở ngại gì cả. Vì vậy tôi có thể hát nhạc nước ngoài trôi chảy, truyền cảm. Một ngày của tôi ở hải ngoại rất bình thường, sáng dậy tập thể dục rồi đi ra ngoài ăn hoặc mua đồ nấu ăn, chuẩn bị đồ đạc cho lịch trình công việc sắp tới. Tôi vận động thể thao ít nhất ba lần một tuần, ăn uống kiêng khem từ năm 15 tuổi đến giờ. Chế độ ăn luôn hạn chế tinh bột, đường và chất béo.
Tôi cũng sinh hoạt điều độ và không muốn can thiệp dao kéo gì lên mặt cả. Kể cả nốt ruồi trên mặt tôi cũng không muốn xóa, xóa rồi sao người ta nhận ra mình là Thanh Lan nữa.
* Cô thân với nghệ sĩ nào ở hải ngoại nhất?
- Nhỏ lớn tôi chỉ thích đọc sách và xem phim. Tôi chỉ thân với người trong nhà, sợ chốn đông người nên không có nhiều bạn bè. Nghịch lý là nghề của tôi lại phải tiếp xúc nhiều trong khi tính cách tôi thì khép kín, hướng nội. Nên khi không làm gì tôi chỉ ngồi một mình để tĩnh tâm lại.
* Cô có nghĩ nếu mình không đi nước ngoài có khi đã trở thành "tượng đài" tại quê nhà?
- Tôi không thích làm tượng đài gì đó đâu. Sự nổi tiếng như trời ban, tôi không hề cưỡng cầu mà nhiều khi còn thấy sợ. Tôi mê nghệ thuật, muốn được đắm mình với đam mê chứ không vì cái gì hay ai cả. Hát ở hải ngoại cũng vậy, tôi chỉ tổ chức đêm nhạc Thanh Lan chứ ít khi chịu nhận những show mà mấy chục ca sĩ hát tranh với nhau. Tôi muốn khán giả thưởng thức âm nhạc của mình một cách trọn vẹn nhất.
* Có phải vì đam mê nghệ thuật nên cô phải chịu cảnh lẻ bóng?
- Tôi cũng rất muốn được hạnh phúc gia đình như bao người nhưng không may mắn tìm được người phù hợp. Người ta không thương mình thật lòng. Làm người nổi tiếng cũng khổ lắm, họ yêu vì thấy mình là người nổi tiếng chứ về nhà lại đối xử khác. Kết hôn xong ra đường nói chuyện một đằng về nhà lại cư xử một nẻo. Thấy cuộc đời mình vậy nên thà thôi không lấy ai nữa ở vậy làm nghệ thuật luôn.
Tôi lại sống theo kiểu Tây hóa, không chịu đựng ai cả, một là hạnh phúc không thì thôi. Phụ nữ ngày xưa phải chịu đựng dù không hạnh phúc vì họ ít học và lệ thuộc kinh tế người đàn ông chứ tôi tự lập thì có gì phải chịu đựng. Tôi luôn tự lo mọi thứ cho mình chứ chẳng sống bám ai cả nên không sợ gì. Với tôi hai bên phải nhường nhịn, cảm thông cho nhau chứ không chịu cảnh “chồng chúa vợ tôi”.
* Hơn nửa thế kỷ hoạt động nghệ thuật, cô có nghĩ mình xứng tầm một diva?
- Từ trước năm 1975, một đạo diễn người Nhật và nhiều người đã gọi tôi là diva, là nghệ sĩ quốc tế, mời ra nước ngoài giao lưu, làm chương trình. Nhưng tôi chẳng quan trọng mấy chuyện đó, danh xưng không quan trọng bằng vị trí trong lòng khán giả. Nếu người ta chỉ tò mò người ta đến xem một lần, chán rồi thôi. Nhưng người ta thương mình thì người ta nghe mình hát hoài. Cát-sê cũng vậy, tôi chủ yếu nhận show vì nhận thấy người ta thích mình chứ không đòi hỏi. Nhưng mức thù lao phải cân xứng với tên tuổi và công sức của mình chứ thấp quá cũng kỳ.
* Xin cảm ơn những chia sẻ của ca sĩ Thanh Lan!
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.