Trường cũ

19/08/2012 03:15 GMT+7

Sau hơn mười lăm năm, tôi về thăm trường cũ trong sự rộn ràng của cảm xúc. Nhưng khi đến nơi, trước mắt tôi chỉ còn là bãi đất trống lổn ngổn đá gạch. Không còn chút dấu vết nào trong ký ức. Lo rằng mình bị lạc đường vì mọi thứ đã thay đổi quá nhiều, tôi lân la hỏi thăm chị bán nước mía gần đó mới hay ngôi trường ngày xưa đã tháo dỡ và chuẩn bị xây mới.

Có gì lạ đâu khi ngôi trường ngày xưa tôi học đã rệu rạo và già nua. Những chiếc bàn ọp ẹp kêu lên răng rắc mỗi khi học trò tì mạnh tay nắn nót viết bài. Những chiếc quạt trần vẫn luôn lắc lư, cót két tưởng chừng như sắp… rớt. Còn sân trường bị đùn đẩy lồi lõm bởi những rễ cây bàng già.

Có gì lạ đâu khi cái chợ cũ lầy lội gần trường đã trở thành khu chợ ba tầng khang trang. Trước cổng trường, chẳng còn những gánh xôi, gánh khoai dân dã, chẳng còn xe nước ngọt đá bào giản đơn, chỉ còn lại quán cơm sườn mịt mù khói, những quán net, trà sữa xập xình nhạc.

Tôi không thấy lạ vì đã chứng kiến và thích nghi với những thay đổi. Nhưng tôi thật sự thấy buồn vì ngôi trường (tuy cũ) từng gắn bó với bao kỷ niệm vui buồn thời học sinh chẳng còn bao giờ thấy được. Lúc này đây, tôi chỉ có thể nhắm mắt và mường tượng chỗ này ngày trước là cái cổng, chỗ kia là căn tin, chỗ nọ là cột cờ.

Lê Thị Anh Khoa

>> Giải tán trường cũ, thành lập trường mới
>> Đại biểu phụ nữ Việt Nam thăm Trường Sa
>> Thăm trường học Nhật Bản

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.