Cụ bà còng lưng nuôi cô bé hàng xóm trưởng thành: “Mong nó được học đại học“

14/07/2020 11:27 GMT+7

Không cha cũng chẳng còn mẹ, từ lúc 2 tháng tuổi được người bà hàng xóm nhận nuôi, đến nay ở tuổi 18 đầy hoài bão nhưng Nguyễn Thị Như Quỳnh đành phải gác giấc mơ học đại học vì hoàn cảnh không cho phép.

Bà Bùi Thị Hạnh (67 tuổi), Q.4, TP.HCM. 18 năm nay, hàng ngày bà đi nhặt ve chai, tối sửa quần áo. Một ngày thu nhập chưa đến 30 ngàn đồng, vẫn cố nuôi Như Quỳnh – cô bé hàng xóm bị cha mẹ bỏ rơi ngày nào ăn học, lớn khôn. 
Nhặt ve chai, may vá kiếm tiền nuôi cô bé hàng xóm
Gọi là nhà nhưng thực ra cũng chỉ đủ diện tích cho 2 bà cháu có chỗ chui ra chui vào, căn nhà lại trũng xuống so với mặt đường nên Quỳnh kể mùa mưa nước ngập lên đến đầu gối, nắng thì chỉ cần đứng một lát trong nhà là mồ hôi đổ ra như tắm.
Nhớ lại những ngày đầu nhận nuôi cô học trò mồ côi Như Quỳnh, bà Hạnh không khỏi xót xa kể: “Ngày đó Quỳnh mới 2 tháng tuổi, bà ngoại và mẹ nó mang đến kèm cái giấy khai sinh rồi nhờ tôi nuôi giúp vì phải đi làm xa, mỗi ngày sẽ trả cho tôi 20.000 đồng. Lúc đó tôi sống một mình, lại không có công ăn việc làm nên nhận nuôi, nhưng rồi sau đó không lâu, mẹ nó bỏ đi luôn, bà ngoại thì vào trại cai nghiện rồi nghe báo về cũng mất luôn trong đó. Giờ nó mồ côi, không cha không mẹ thì biết sống sao, thương quá nên tôi nhận nuôi luôn”.

Tiền công một lần sửa đồ chỉ có 10.000 đồng, thu nhập một ngày chỉ 30.000 đồng

Lê Nam

Hôm chúng tôi đến, bà Hạnh vừa gom ve chai bán được 6.000 đồng. Bà bảo: “Mới nhận thêm cái quần người ta mang đến sửa, như thế là có thêm 10.000 đồng nữa để 2 bà cháu sống qua ngày hôm nay”.

Cụ bà nhặt ve chai kiếm tiền nuôi cô bé hàng xóm

Lê Nam

Bình thường đi nhặt ve chai về, bà sẽ gom lại cả tuần mới bán một lần, mà mỗi lần bán như thế, nhiều nhất cũng chỉ được 100.000 đồng, nhưng hôm nay vì chưa có tiền mua đồ ăn nên bà phải bán số, ve chai nhặt được, dù biết chỉ có vài ngàn đồng.
Để học được đến ngày hôm nay là chặng đường mà cả bà Hạnh và Quỳnh đều không dám nghĩ đến. 12 năm đi học, chưa học kỳ nào Quỳnh đóng học phí được đúng hạn: “Vì bà cháu em đâu có được số tiền lớn để nộp học phí. Lần nào bà cũng vay chỗ này, mượn chỗ kia rồi tiết kiệm trả dần dần. Chưa trả xong nợ học phí kỳ này là phải đi mượn để đóng tiếp vì kỳ học phí sau đã đến. Có những lúc không thể mượn được nữa thì em đành viết giấy xin nhà trường gia hạn thêm”, cô học trò mồ côi Quỳnh ngậm ngùi kể.

Cô bé ốm nhom ngày nào giờ lớn như thổi, chịu khó học hành và nghe lời bà, nhưng không dám nghĩ đến giấc mơ giảng đường đại học...

Lê Nam

Lúc đầu vì chưa biết, tôi mới hỏi cô học trò mồ côi này: “Vậy sắp tới em dự định sẽ thi vào trường nào?” vì những tưởng đây là điều hiển nhiên của hầu hết học sinh khi học xong 12. Thế nhưng, Quỳnh cúi mặt lầm lũi rồi bảo: “Em không nộp đơn vào trường nào hết. Thi tốt nghiệp THPT xong em sẽ nghỉ học vì hoàn cảnh thế này em đâu đủ khả năng để học tiếp”.
Chính vì thế, cái ngày bạn bè trong lớp ai cũng đăng ký, nộp đơn trường này, trường kia thì cô học trò mồ côi chỉ biết lặng nhìn.
“Nghe nói học đại học tiền nhiều lắm, giờ nợ tiền học phí ôn tập lớp 12 em còn chưa có để đóng. Bà em đã khổ nhiều lắm rồi, giờ bà cũng già yếu, em phải nghỉ học để đi làm còn lo lại cho bà. Hoàn cảnh thế này, em đâu dám mơ ước gì”, cô học trò mồ côi cúi mặt, nói trong nước mắt.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.