Vườn hồng 31.6.2012

01/07/2012 03:44 GMT+7

Lâu nay coi mấy câu trả lời của anh trên Vườn Hồng, em thấy anh là người vừa sâu sắc vừa dí dỏm nên bữa nay muốn xin ý kiến của anh.

Lâu nay coi mấy câu trả lời của anh trên Vườn Hồng, em thấy anh là người vừa sâu sắc vừa dí dỏm nên bữa nay muốn xin ý kiến của anh.

 

Vấn đề là như thế này, em có tình cảm với một nhỏ bạn cùng lớp, hôm bữa lễ ra trường em bất ngờ hôn nàng một cái. Nhưng sau đó nàng nói với em là nàng thấy nàng không thích hợp với em, nàng nói là em sẽ tìm được người thích hợp hơn. Em nên làm gì đây? (huatri, yahoo)

 Anh bồ câu 1

Làm gì cũng được, miễn là đừng bất ngờ hôn nàng thêm một cái nữa một khi nàng đã nói như vậy! Chúc em sớm gặp cô gái của em - người sẽ thủ thỉ bên tai em “Em thấy anh là người thích hợp với em” sau khi bị em bất ngờ ôm hôn.

Em đang là sinh viên năm cuối ở Hà Nội. Em vừa mới quen một cô bạn cùng quê. Bạn ấy học Kinh tế nên ra trường trước em một năm và chuẩn bị đi làm. Cô bạn cũng khá dễ thương và xinh xắn. Em khá thích cô ấy và đang cưa cẩm. Hình như nàng cũng bắt đầu thích em. Nhưng có một điều làm em hơi băn khoăn là cô ấy bảo sẽ làm việc ở Hà Nội, còn em sau này ra trường sẽ về quê công tác. Vậy anh bảo em có nên tiến xa với cô ấy không nhỉ? (diep vien bong toi, gmail)

 Anh bồ câu 2

Sao lại không, nếu em yêu cô ấy thực lòng? Ông bà ta đã giải đáp băn khoăn của em từ đời tám hoánh rồi “Yêu nhau tam tứ núi cũng trèo. Ngũ lục sông cũng lội, thất bát đèo cũng qua”. Hà Nội và quê em chắc đâu có lắm đèo núi, sông suối như thế, chẳng lẽ tình yêu không chắp cánh cho em bay qua được. Chưa kể, nếu yêu nhau thắm thiết, tuy nhất thời xa cách nhưng trong tương lai thế nào em và cô ấy chẳng tìm ra cách ở gần nhau!

Anh Bồ Câu ơi! Đây là lần đầu tiên em viết thư cho anh đó. Mỗi lần đọc Vườn Hồng của anh, em rất vui nhưng không hiểu sao viết thư cho anh em lại buồn nhiều lắm! Nếu trên đời này em không còn cha mẹ, anh em, người thân thì có lẽ em sẽ chọn cho mình một con đường chết. Anh biết không, em và anh ấy đã yêu nhau cũng khá lâu rồi. Nhưng tình yêu của hai đứa em không được mọi người "chấp nhận". Lúc đầu anh ấy nói là "sẽ mặc kệ mọi người nghĩ gì, làm gì, anh ấy vẫn mãi mãi yêu em, mãi mãi không thay đổi với em". Vậy mà khi xa em chưa được gần ba tháng thì anh ấy đã thay đổi. Anh ấy không còn nhắn tin và gọi điện cho em như ngày đầu anh ấy xa em nữa. Anh ấy nói không muốn sau này làm em khổ nên hai đứa có một cách là phải chấm dứt. Em nói với anh ấy "tình cảm đâu phải nói chấm dứt là chấm dứt được, bởi vì anh ấy là nụ cười của em, là sự sống của em. Mất anh ấy, em sẽ mất nụ cười và có khi còn mất cả sự sống nữa" nhưng anh ấy vẫn không chịu quay lại với em. Chuyện này làm em buồn nhiều lắm! Có phải em nên chấm dứt không anh? (nguyen ngoc tu, yahoo)

 Anh bồ câu 3

Nếu cứ thất bại trong tình yêu người nào cũng đi tìm cái chết thì có lẽ dân số trái đất hiện nay chỉ còn 1/10. Chết để giải thoát mọi rắc rối hay buồn khổ cho bản thân cũng được thôi, nhưng đó là cách nghĩ tiêu cực và thiếu trách nhiệm nhất mà một con người có thể nghĩ ra. Tất nhiên đó chỉ là ý nghĩ lúc quá khổ đau, khi thời gian trôi đi, em vượt qua được cú sốc này rồi, ngoái nhìn lại chắc chắn em sẽ buồn cười vì ý nghĩ ngây ngô của mình. Chưa kể, một con người lòng dạ thay đổi như thế có đáng để em chết vì anh ta không. Còn tất cả những gì em cảm thấy “mất anh ấy là em mất tất cả” là do sự bi lụy trong tình cảm của em thôi. Khi bình tĩnh lại, em sẽ thấy chính em tự nhân nỗi đau trong lòng lên gấp một ngàn lần so với sự thật. Sống, sống tốt, và yêu một chàng trai tốt hơn anh ta, đó mới là biết sống và biết quý trọng cuộc sống! Chúc em may mắn! 

Anh Bồ Câu
anhbocau_btn@yahoo.com.sg

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.