* Đọc tư vấn món cao lầu của chị trên Người viễn xứ tôi hết sức thú vị, cách làm món mất 362 chữ, trong khi con số dành cho... cảm xúc về nó lên tới hơn 2 ngàn; chị "công thức" và "định lượng" bao nhiêu trong hướng dẫn cách nấu thì hào phóng lời bấy nhiêu khi mô tả và "phân tích" món ?
- Món ăn này đòi hỏi được "đối xử" như vậy. (Cười tươi tắn và rạng rỡ).
Cao lầu Hội An là một món ăn có hương vị rất độc đáo, biệt lập. Đồ nấu cao lầu từ thực phẩm đến phụ gia tưởng như hết sức sơ sài, xương heo, thịt nạc heo, da heo chiên, húng lủi, hẹ, ngò; cách chế biến cũng có vẻ... thật thà, thô mộc. Nhưng xin chớ coi thường sự tinh tế, thâm sâu của người xưa, chính từ đây đã khởi nguồn cái vị "hiền hiền" thuần nhất rất khó dứt mà món ăn để lại. Việc tìm ra cái giếng Chăm nổi tiếng nhất Hội An ở kiệt Bá Lễ - một trong những cái giếng người ta lấy nước để tráng "sợi" cao lầu - là hết sức công phu, nhưng cắt nghĩa được ma lực của cái vị "sơ sài" khó tả tôi nghĩ khó hơn rất nhiều. Khi người ta thương nhớ và "đi về" với một món ăn thì nó đã vượt thoát khỏi lĩnh vực vật chất rồi đâu còn chỉ là chuyện ăn uống "thuần túy" nữa, lúc này "cái lưỡi" của người đầu bếp phải mang luôn cả tâm hồn anh ta mới có thể đồng điệu với độc giả. 360 chữ cho cách nấu và hơn 2 ngàn cho "tinh thần" cao lầu là bởi lẽ này... (Mắt sáng lên trong ánh cười).
Giếng Chăm ở Hội An |
- Xin cảm ơn và chúc chị có mãi những cảm xúc từ công việc của mình.
Thục AN (thực hiện)
Bình luận (0)