Dư luận đang bức xúc về việc trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh Nghệ An "ăn chặn" 800 triệu đồng của người tâm thần. Nhưng tôi không nghĩ như thế.
Bữa cơm được phản ánh bị ăn chặn tại trung tâm bảo trợ xã hội Nghệ An - Ảnh: Khánh Hoan |
Một số bức ảnh chụp bữa cơm của người bệnh với 3 miếng thịt, ăn bốc ngồi trên nền gạch men không có bàn ghế, cảnh người bệnh trần truồng không mảnh vải che thân đã khiến sở lao động TBXH tỉnh Nghệ An vào cuộc thanh tra.
Đọc thì cũng bức xúc thật, nhưng mà sau khi biết tiêu chuẩn ăn của người bệnh theo chính sách chỉ có 15.000 đồng/ngày cho 3 bữa, tôi lại thầm khen trung tâm kia khéo léo trong khoản chợ búa, chứ với 3.000 đồng cho bữa sáng, 6.000 đồng cho bữa trưa và 6.000 cho bữa tối, thì chị cấp dưỡng của trung tâm nên được khen thưởng nóng vì rằng bữa cơm vẫn còn có thịt, nên tôi không hiểu các bạn giận dữ về điều gì?
|
Người tâm thần không thể ăn bàn hay dùng thìa đũa, vì họ sẽ dùng những thứ đó để đâm, đánh nhau rất nguy hiểm. Việc người bệnh tự xé quần áo mình diễn ra đều đặn hằng ngày, nên đôi khi họ ở trần tôi cũng không lạ.
Những dân mạng giàu lòng nhân có thể đề nghị được nhận thầu nấu cơm cho người tâm thần theo tiêu chuẩn 15.000 đồng/3 bữa với thịt cá đủ cắn ngập răng đúng yêu cầu về dinh dưỡng phù hợp với đạo đức mạng của các bạn. Tôi tin rằng trung tâm bảo trợ xã hội kia sẽ thở phào như trút được gánh nặng vì không phải căng óc ra căn ke tính toán cơm canh củi lửa mắm muối cho phần ăn cả ngày với số tiền chưa bằng 1/2 bát phở. Hay các bạn nghĩ với tiêu chuẩn ăn đó thì có thể bớt xén được chút ít chăng?
Tôi nghĩ anh giám đốc trung tâm không thể ngờ được tai ương lại có thể giáng xuống đầu mình một cách ngang trái như vậy, nếu từng đến thăm trại tâm thần và tiếp xúc với bệnh nhân ở đó, các bạn chắc sẽ cho rằng người gắn bó được 20 năm như anh xứng đáng phong Anh hùng lao động. Vậy mà giờ đây, anh phải bán chác, vay mượn khắp nơi lấy tiền bù vào chỗ đã chi cho người bệnh, tình ngay lý gian muôn vàn cay đắng.
Trong chăm sóc người tâm thần, luôn có những chi phí phát sinh không thể cho vào khoản nào, tôi nghĩ đây là lý do thanh tra kết luận về con số 800 triệu thất thoát kia. Ví như một bệnh nhân trốn mất, trung tâm sẽ phải thuê người đi tìm về, chi phí có thể lên tới vài chục triệu mỗi lần mà chắc hẳn rằng sẽ không được duyệt chi. Hay mớ rau, cân thịt, bịch giấy vệ sinh mua ở chợ cóc thì sẽ chẳng có hóa đơn đầu vào. Liệu các nhân viên có giải thích được khoản chi mua đồ chơi cho ông cụ 80 tuổi để dỗ cho ông ngủ không? Trong chăm sóc người tâm thần, đừng ngạc nhiên với những khoản chi như vậy.
|
Khi thanh tra sổ sách, những thứ vốn rất trong sáng sẽ đều trở thành nghi vấn. Cũng không trách được, thanh tra họ làm theo nguyên tắc, những khoản không có hóa đơn VAT, không giải thích, chứng minh được sẽ bị loại ra. Và báo chí, dân mạng sẽ ngay lập tức vơ lấy số liệu đó để vùi dập anh giám đốc trung tâm vốn đã được mặc định là có tội kể từ khi status của một nhà từ thiện lừng danh được đưa lên mạng với tốc độ chia sẻ kinh hoàng.
Nếu trung tâm thực sự ăn chặn tiền, tôi nghĩ họ sẽ không khó khăn gì mua khống ít hóa đơn đầu vào, thì thanh tra cũng sẽ chỉ đến, giở sổ ra và vui vẻ ra về chứ chẳng có chuyện ầm ĩ thế kia, phỏng ạ? Người ngay thường không nghĩ nhiều nghĩ xa vậy, vì họ có cái tâm sáng.
Cần lắm những tấm lòng hảo tâm, nhưng sự hảo tâm phải đi đôi với lí trí. Đừng bới lông tìm vết để chứng tỏ rằng mình thanh cao hơn những người ngày đêm trông nom người bệnh. Thi thoảng đi ô tô đến, ngồi cạnh mâm cơm với người tâm thần để chụp ảnh đăng lên Facebook thì dễ hơn là ngày ngày cho ăn, dọn ị và thức đêm chờ sáng trông bệnh nhân tự tử.
Xin đừng giết người bằng bàn phím, đằng sau họ là gia đình và bệnh nhân, chúng ta cần người sẵn lòng cả đời gắn bó với những thân phận kém may mắn chẳng nơi cưu mang, chứ không cần những nhà hảo tâm chỉ biết gây shock để đánh bóng tiếng tăm mà không màng hậu quả.
Từ thiện là để cứu người, chứ không phải để hại người, các bạn của tôi ạ.
Bình luận (0)