Chủ quán karaoke 10 năm kêu oan tội môi giới mại dâm

27/08/2024 09:56 GMT+7

Vụ án xảy ra cách đây đã 10 năm, chủ một quán karaoke ở tỉnh Bắc Giang bị cáo buộc tội môi giới mại dâm nhưng liên tục kêu oan.

Ngày 27.8, TAND tỉnh Bắc Giang mở phiên tòa phúc thẩm lần thứ hai, xét xử bị cáo Đào Văn Nam (53 tuổi, trú tại xã Ngọc Sơn, H.Hiệp Hòa) về tội môi giới mại dâm.

Vụ án xảy ra cách đây đã 10 năm, trải qua nhiều lần xét xử. Bị cáo liên tục kêu oan, khẳng định không phạm tội như quy kết của cơ quan tố tụng.

Chủ quán karaoke 10 năm kêu oan tội môi giới mại dâm- Ảnh 1.

Bị cáo Đào Văn Nam tại tòa ngày 27.8

ẢNH: PHÚC BÌNH

Kêu oan, kháng cáo, kêu oan

Ông Nam là chủ một quán karaoke trên địa bàn xã Ngọc Sơn. Chiều 9.8.2014, T.M.H (34 tuổi, trú tại Thái Nguyên) và T.T.T (37 tuổi, trú tại Hà Nội) đến xin làm nữ nhân viên phục vụ.

Theo cáo buộc, do không có giấy tờ tùy thân, 2 cô gái được ông Nam chấp thuận nhưng không ký hợp đồng lao động. Mỗi người được trả thù lao 3 triệu đồng/tháng, với nhiệm vụ dọn dẹp, bưng bê; nếu rót bia và hát cùng khách thì trả thêm 50.000 đồng/giờ.

Các bên còn thỏa thuận về việc H. và T. sẽ bán dâm nếu khách có nhu cầu. Mỗi lần đi bán dâm, 2 người sẽ phải xin phép ông Nam và đưa lại cho ông này 100.000 đồng/lần bán dâm nhanh, 200.000 đồng/lần bán dâm qua đêm.

Khoảng 22 giờ cùng ngày, 2 khách đến uống nước tại quán karaoke rồi đặt vấn đề muốn mua dâm. Cô gái tên H. nhắn tin cho ông Nam, xin cho mình và T. đi bán dâm, thì được đồng ý.

Bán dâm xong, H. và T. trở lại quán karaoke, mỗi người đưa cho ông Nam 100.000 đồng, rồi tiếp tục vào phòng phục vụ khách hát.

Đến rạng sáng 10.8.2014, do khách có nhu cầu, 2 nữ nhân viên tiếp tục đi bán dâm tại một nhà nghỉ trên địa bàn, thì bị lực lượng công an bắt quả tang. Cùng ngày, ông Nam bị bắt khẩn cấp.

Quá trình giải quyết vụ án, ông Nam ban đầu thừa nhận hành vi môi giới mại dâm nhưng sau đó thay đổi lời khai, liên tục kêu oan.

Ông Nam thừa nhận trưa 9.8.2014, T.M.H, T.T.T và một cô gái nữa có đến quán karaoke của mình để xin việc. Tuy nhiên, bị cáo không đồng ý nên cả nhóm đã rời đi.

Chiều cùng ngày, 3 cô gái dẫn theo bạn quay lại quán karaoke, đặt phòng hát, hết tổng cộng 750.000 đồng. Nhưng vì không có tiền trả, H. và T. xin ở lại làm để trừ nợ. Về bản chất, 2 người này không phải nhân viên của quán.

Ông Nam cũng thừa nhận H. có nhắn tin cho mình. Tuy vậy, nội dung nhắn chỉ là xin đi chơi chứ không đề cập gì tới chuyện bán dâm. Khi thấy H. và T. đưa 200.000 đồng, ông hiểu rằng đây là tiền trả nợ hát nên cầm.

Tháng 4.2015, TAND H.Hiệp Hòa xét xử sơ thẩm lần thứ nhất, không chấp nhận lý lẽ kêu oan nêu trên, tuyên phạt bị cáo Nam 4 năm tù về tội môi giới mại dâm. Không đồng ý, bị cáo kháng cáo và tiếp tục kêu oan.

Từng hủy án vì chứng cứ kết tội "chưa vững chắc"

Tháng 9.2015, TAND tỉnh Bắc Giang xét xử phúc thẩm lần thứ nhất. Bị cáo Đào Văn Nam cho rằng bị đánh đập, ép cung, đe dọa nên mới "khai theo ý của công an".

Cô gái tên H. cũng thay đổi lời khai. Cô này thừa nhận có nợ bị cáo tiền hát, có nhắn tin xin bị cáo ra ngoài để lấy tiền về trả nợ (chứ không phải xin đi bán dâm - PV). Số tiền 100.000 đồng đưa cho bị cáo là để trả tiền hát.

Do có nhiều thiếu sót, mâu thuẫn và "chưa đủ căn cứ vững chắc để kết tội bị cáo", TAND tỉnh Bắc Giang quyết định hủy bản án sơ thẩm.

Sau khi điều tra lại, Công an H.Hiệp Hòa và Viện KSND H.Hiệp Hòa tiếp tục giữ quan điểm buộc tội đối với bị cáo. Từ tháng 1 - tháng 4.2023, TAND H.Hiệp Hòa có thêm 2 lần trả hồ sơ yêu cầu điều tra bổ sung, dù vậy Công an H.Hiệp Hòa và Viện KSND H.Hiệp Hòa vẫn không thay đổi quan điểm.

Tháng 4.2024, TAND H.Hiệp Hòa mở lại phiên sơ thẩm lần tiếp theo, bị cáo Nam tiếp tục kêu oan.

Nhưng lần này, cô gái tên H. lại thay đổi lời khai, thừa nhận có thỏa thuận với bị cáo về việc đi bán dâm. Số tiền 100.000 đồng đưa cho bị cáo là tiền bán dâm (chứ không phải tiền trả nợ hát như phiên tòa trước đó - PV).

Vẫn theo cô gái, do đặc điểm nghề nghiệp, nội dung tin nhắn cô gửi cho bị cáo Nam tuy không nói rõ nhưng các bên đều hiểu là đi bán dâm.

Tham gia bào chữa, luật sư cho rằng việc truy tố đối với bị cáo có nhiều vi phạm nghiêm trọng về thủ tục tố tụng. Chứng cứ buộc tội mâu thuẫn, có dấu hiệu cố tình sắp đặt để buộc tội, vu oan cho bị cáo.

Đại diện viện kiểm sát dù thừa nhận quá trình điều tra có nhiều vi phạm về thủ tục, một số không thể khắc phục được, nhưng khẳng định việc này không làm ảnh hưởng đến bản chất vụ án, không có căn cứ chứng minh bị cáo không phạm tội.

Sau khi nghị án, TAND H.Hiệp Hòa tuyên phạt bị cáo 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo - mức án nhẹ hơn rất nhiều so với bản án từng tuyên năm 2015.

Theo tòa, bị cáo phản cung và kêu oan, nhưng từ lời khai nhận tội ban đầu của bị cáo, lời khai của 2 cô gái bán dâm cùng các tài liệu, chứng cứ khác, có đủ cơ sở để kết luận bị cáo phạm tội.

Dù được hưởng án treo, chủ quán karaoke tiếp tục kháng cáo, kêu oan.

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.