Bao nhiêu hương hoa tưởng niệm thì đủ để nói hết lòng tri ân với những người can đảm, tự nguyện đối mặt với hiểm nguy để bảo vệ cộng đồng? Rồi bao nhiêu sự hỗ trợ là đủ để chia sẻ với gia đình các hiệp sĩ đã hy sinh nỗi đau mất mát không gì có thể bù đắp?... Chắc sẽ chẳng bao nhiêu cho đủ so với những gì chúng ta nợ những người nghĩa hiệp.
tin liên quan
'Hiệp sĩ đường phố' cần được huấn luyện và bảo vệNhưng những hiệp sĩ đã không được trợ giúp hiệu quả để đảm bảo an toàn cho chính họ khi tham gia hành động nghĩa hiệp. Chúng ta vẫn thiếu điều gì đó cần thiết, chẳng hạn như thiếu những chỉ dẫn hành động phù hợp, thiếu một cơ chế phối hợp kịp thời, để trong những tình huống phát giác tội phạm nguy hiểm, họ không phải trả giá bằng tính mạng một cách uổng tiếc. Chẳng thể đơn giản là khen ngợi, biểu dương các hiệp sĩ, rồi cứ để họ hành động kiểu tự nguyện tự phát mà chẳng tìm ra một cơ chế phối hợp nào hiệu quả.
tin liên quan
Bí thư Nguyễn Thiện Nhân: Xem xét trang bị áo giáp cho 'hiệp sĩ đường phố'Còn món nợ nữa là gì? Là xin đừng phán xét lẽ thiệt hơn với những người dám hành động nghĩa hiệp. Chẳng lẽ, chúng ta sẽ để những suy lý khôn ngoan và lạnh lùng dẫn ta đến lời khuyên rằng, thôi đừng làm điều nghĩa hiệp nữa mà nguy.
Nếu suy lý như thế, thì chúng ta sẽ nợ thêm những người nghĩa hiệp món nợ ân tình chẳng bao giờ trả được.
Bình luận (0)