Trong lúc dịch Covid-19 lây lan phức tạp, một cách duy lý cực đoan, không chỉ các khách sạn thẳng thắn và cương quyết từ chối không tiếp nhận khách Tây mà ở nơi này nơi kia có biểu hiện e dè, lo ngại với khách nước ngoài, dù xem ra cũng là chuyện khó lòng trách cứ.
Nhưng, cái lẽ khó nhất trong ứng xử của đời người lại không phải là chuyện duy lý cực đoan. Mà là chuyện cái tình, cái chất nhân văn trong hành xử.
Đang lúc ai cũng lo lắng bị lây nhiễm Covid-19 và những hệ lụy phức tạp kéo theo như phong tỏa, cách ly thì chuyện một số khách sạn nào đó ở Ninh Bình từ chối nhận khách Tây chẳng phải chuyện gì khó hình dung. Đương nhiên, điều này sẽ khiến du khách Tây phải “phát khóc” vì lâm cảnh “cơ nhỡ” trong chuyến du lịch đến Việt Nam. Thử vận cái tình cảnh ấy của khách vào trường hợp của chính mình thì cũng thấy bất nhẫn thật. Chẳng lẽ ngủ đường ngủ chợ ở nơi gọi là điểm đến du lịch?
Quy lỗi quy phải nói lý nói lẽ thì xét cho cùng chẳng có ai sai mà cũng chẳng có ai đúng cả. Các bên liên quan đến chuyện này đều sẽ rơi vào một giằng xé giữa lý trí với tình cảm mà chẳng ai muốn chọn. Nhưng có một câu hỏi lớn nhất mà cơ quan quản lý du lịch địa phương nên đặt vào phạm vi trách nhiệm của mình để suy nghĩ.
Cơ quan quản lý du lịch địa phương phải lường trước được kịch bản “éo le” có thể xảy ra với du khách nước ngoài lỡ đến hoặc chưa kịp về, để mà lên sẵn phương án kiểm soát lưu trú của du khách, vừa giải quyết nhu cầu của khách, vừa kiểm soát được nguồn lây lan dịch nếu có.
Du khách đến Việt Nam thì đã đến rồi, thà họ được định tuyến rõ ràng về cơ sở lưu trú để tiện kiểm soát vẫn hơn là từ chối tiếp nhận lưu trú, vừa đẩy khách vào tình cảnh dở khóc dở cười nghe rất bất nhẫn, lại vừa chẳng có lợi gì cho việc kiểm soát lây nhiễm dịch.
Có đề xuất về việc sử dụng các resort phù hợp làm cơ sở cách ly có thu phí cho người từ các vùng dịch về vừa giảm quá tải cho các cơ sở của nhà nước, vừa đáp ứng yêu cầu về tiện nghi, đồng thời cũng giải quyết bài toán kinh tế cho các điểm lưu trú là một đề xuất rất đáng lưu ý.
Mở rộng thêm có thể áp dụng những chỉ định cụ thể như vậy tại từng địa phương du lịch trong việc thu xếp tạm thời cho du khách nước ngoài mắc kẹt.
Nghiêm ngặt, quyết liệt để chống dịch, nhưng cũng nên dành sự chu đáo, nhân văn để mà hết đợt dịch bệnh, Việt Nam chẳng phải lo đi làm quảng bá và xúc tiến du lịch bắt đầu lại từ đầu với con số không về thiện cảm của du khách với điểm đến Việt Nam.
Trong những lúc khó khăn thế này, cộng đồng quốc tế đã nhìn thấy một Việt Nam quyết tâm, an toàn, hết lòng và đủ sức chăm lo cho sức khỏe người dân. Bạn bè thế giới còn cần nhìn thấy một Việt Nam nhân văn, không kỳ thị và chân thành, thân thiện.
Bình luận (0)