Người trẻ nhớ một món ăn…

31/12/2018 15:01 GMT+7

Mỗi một vùng quê sẽ có những đặc trưng về ẩm thực khác nhau để rồi khi xa quê, những món ăn ấy trở thành cả một ‘khoảng trời thương nhớ’ cho những người con xa xứ.

Đi học xa nhà, chắc hẳn ai cũng từng trải qua cảm giác thèm được quây quần cùng cả nhà bên mâm cơm chỉ rau, cá đạm bạc nhưng ấm áp tình thân. Ngọc Thảo, sinh viên Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, tâm sự: “Khi lên thành phố học, mình nhớ lắm món kho quẹt. Nhớ cái vị mặn ơi là mặn của má làm, vì nhà mình ăn mặn hơn nhà khác lắm. Mỗi lần kho, má thường đầu tư 2 đến 3 cái nồi đất để kho, chính vì thế mà vị đậm đà không lẫn vào đâu cho được”.

Sinh ra và lớn lên ở vùng đất Quảng Nam, nơi có nhiều đặc sản ẩm thực được nhắc đến như mì Quảng, cao lầu… khi khoảng cách địa lý từ nơi học đến quê nhà được đo bằng hàng trăm km, Nguyễn Trang Hạ Vy, sinh viên Học viện Ngoại giao Hà Nội, nhiều lúc muốn được ăn một tô mì Quảng đậm chất quê nhà cũng chỉ là mong ước khó thực hiện. Vy chia sẻ: “Mì Quảng có cái gì đặc trưng khó tả lắm, mà chỉ khi thưởng thức nó tại Quảng Nam, thì mọi người mới có thể cảm nhận hết cái ngon, cái đậm vị, cái đặc trưng của nó”.

Vị đậm đà của bún bò Huế không thể lẫn với loại bún nào khác được

Người ta nhớ một món ăn không chỉ là vì nó là ‘cái hồn’ của miền quê đó mà đôi khi, nó còn gắn với một kỷ niệm, một câu chuyện nào đó đặc biệt. Với món cá kho đặc trưng của má, Ngọc Thảo nhớ lại: “Có lần mình giành làm món thịt kho quẹt, kêu má giao hết cho mình làm thử. Làm xong, thành quả là thịt thì chưa chín, màu thì nhạt. Vậy mà khi ăn cơm với cả nhà, cả nhà khen ngon. Mình rất tự hào vì món mình nấu mà đâu biết má đã nấu lại rồi”.

Còn với Minh Nghi, sinh viên Trường ĐH Khoa học xã hội và nhân văn TP.HCM, thích ăn món bún bò Huế vì cái vị cay và đậm đà, cách nấu xương, huyết, chả khác nhiều so với bún bò nơi khác. Và đi kèm món bún bò Huế Nghi thích, là một kỷ niệm tuổi thơ.

“Hồi 6 tuổi, mình có một chiếc răng bị lung lay sắp gãy, không hiểu sao bún bò mềm như vậy mà ăn xong thì không thấy răng đâu nữa. Từ đó, mỗi lần ăn bún bò Huế là mình lại nhớ đến kỷ niệm này, như một khoảnh khắc khó có thể quên của tuổi thơ”, Nghi chia sẻ.

Mỗi người sẽ có những ký ức, những câu chuyện riêng về một món ăn nào đó của quê nhà, để nhớ nhung và thèm được trở về mỗi lúc xa quê. Vị quê, đong đầy nơi ấy không chỉ là hương vị của món ăn nào đó mà còn là vị của quê hương, của kỷ niệm.

Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.