... Nhiều cô gái vị thành niên đã sớm tay bồng, tay bế...
Mới 14 tuổi, nhiều cô gái ở xóm này đã có con. Không ít người trong số họ lạm dụng bạo lực, biến tuổi thơ của con mình trở nên bất hạnh.
28 tuổi và đàn con 10 đứa
Chuyển về xóm Hương Quê mấy năm nay, gia đình chị H.T.Thúy (28 tuổi, quê gốc An Giang) trở thành tâm điểm của cả xóm. Có tám đứa con, từ sáng đến tối lúc nào cũng nghe nheo nhéo tiếng chị Thúy chửi bọn nhỏ: “Mày tính chọc điên tao hả”, “Đi gọi ba mày đi, tao không biết. Biến!”… khiến tôi là người mới đến cũng cảm thấy ngộp thở và đau đầu.
tin liên quan
Sống ở xóm ngụ cư: Sống tạmNgười mẹ trẻ chưa đầy 30 tuổi phải đánh vật với gần chục đứa con nên chị thường không giữ được bình tĩnh. Mỗi khi con làm sai, chị lại ném đồ, la hét hoặc đánh đập. Lúc đầu chị còn dùng chổi, roi để đánh con nhưng sau này người trong xóm thường thấy chị tìm được cái gì ném cái đó, con bị thương là bình thường.
Có lẽ lấy chồng khi cơ thể chưa hoàn thiện hết, sinh đẻ không ngừng và lại không hạnh phúc trong hôn nhân nên suốt nhiều năm Thúy bị trầm cảm. Khuyên chị tìm bác sĩ tâm lý nhưng Thúy khẳng định không có bệnh gì.
Hỏi vài người hàng xóm, họ tỏ ra khá thờ ơ. “Đẻ cho lắm rồi bỏ lăn lóc hết xó này tới xó kia. Tám đứa sau chết mất hai, giờ còn sáu mà đứa nào cũng đầy ghẻ, thấy mà ghê”, anh T. hàng xóm lắc đầu nhận xét.
Lấy chồng sớm như Thúy ở xóm ngụ cư này không hiếm. Năm 2017 cả xóm Hương Quê xôn xao việc L.K.N cưới chồng bởi lúc đó cô bé mới…14 tuổi.
|
Sau đám cưới, N. chuyển khỏi xóm Hương Quê, cùng chồng thuê căn trọ nằm sát mấy bụi dừa nước. Trong phòng đặt cái lồng nuôi mấy con gà, cạnh chỗ nằm của đứa con mới hơn 1 tuổi. “Nuôi gà trong nhà sẽ ảnh hưởng không tốt tới đứa trẻ. Sao không cho gà ra ngoài?”, tôi hỏi. Bằng vẻ mặt đầy lo lắng, N. cho hay: “Đưa gà ra ngoài là mất liền. Ở đây, cái gì cũng phải để trong phòng thôi”.
|
Nhìn cách người mẹ hai con thay tã, pha sữa một cách vụng về, tôi hỏi vì sao gia đình em không cấm cản thì bà K. (hàng xóm của N.) cho hay: “Cản đâu có được. Không cho thì chúng bỏ đi nơi khác, lúc đó mất con. Chi bằng cho chúng cưới vừa được nở mày, nở mặt mà con vẫn gần bên”.
Sợ đòn roi, 18 lần bỏ nhà
Chạng vạng, như thường lệ, chiếc xe lôi của ông T.T.Huy và bà N.T.Hồng rời khỏi khu Hương Quê hướng về khu Trung Sơn (H.Bình Chánh, TP.HCM) bắt đầu một ngày lao động kéo dài tới 2 - 3 giờ sáng. Năm đứa con của họ lần lượt được nhấc khỏi thùng xe lang thang trên vỉa hè đường số 9A, chỉ còn lại đứa nhỏ hơn 1 tháng tuổi nằm chơi một mình trên thùng xe. Bà Hồng ngồi một góc quan sát tụi nhỏ xin tiền người qua lại. Trong lúc đó, Khang, đứa con lớn nhất 13 tuổi, cầm hộp kẹo chewing-gum theo ông Huy tới mấy quán nhậu bán.
Hơn 23 giờ, chẳng hiểu vì lý do gì Khang không chịu bán kẹo nữa mà nhớn nhác tìm cách chạy trốn. Ông Huy túm cổ Khang và táng cho thằng bé chục bạt tai ngay trên đường rồi ép lên xe. Đi được một đoạn ngắn, Khang lại nhảy xuống tìm đường chạy, mỗi lần như thế, ông Huy chạy theo kéo lại, đế thêm vài cái tát mạnh như trời giáng. Cuộc giằng co giữa người đàn ông và đứa nhỏ lặp đi lặp lại khoảng chục lần cho đến khi về tới xóm Hương Quê.
|
Ở xóm này, Khang bị xem là “cục nợ đời” nhưng cũng khiến nhiều người xót xa. Em vừa là công cụ kiếm tiền chính cho cả gia đình nhưng cũng là nơi trút giận của mẹ và cha dượng khi có chuyện không vừa ý.
Trong sáu đứa con sống cùng, Khang bị ghét nhất. Bất kể câu nói, việc làm gì của Khang cũng có thể tạo cơn phẫn nộ cho mẹ và cha dượng. Có lần, người trong xóm chẳng hiểu vì sao mẹ Khang cào rách cánh cửa tủ mới mua rồi nói với cha dượng là Khang làm. Việc đó đã khiến Khang nhận một trận đòn thừa sống thiếu chết.
Có hôm lột bỏ chiếc nón mới hết hồn khi thấy trên đầu, mặt em toàn những vết sẹo chi chít. “Thằng nhỏ 13 tuổi mà có khác gì đứa trẻ lên 5. Vậy mà khi đánh họ nhẫn tâm giẫm chân lên ngực, lên cổ thằng nhỏ, nắm đầu thằng nhỏ đập bôm bốp vào tường tới nỗi người ở phòng bên cạnh nghe thôi mà nổi da gà. Không tin, ở đây vài hôm là biết liền”, một người hàng xóm nói.
Chẳng đợi lâu, ngay trưa hôm sau nghe tiếng ồn ào, tôi chạy ra mới thấy Khang vừa bị mẹ lấy chiếc búa bổ vào đầu, máu chảy lênh láng, ướt cả mặt. Lúc này người cha dượng đang chơi bạc về lấy chiếc áo cũ lau máu rồi ra lệnh em vào nhà không được ra ngoài.
Một ngày sau trận đòn ấy Khang bỏ trốn. Đây không phải lần đầu mà lần thứ...18. (còn tiếp)
(Tên một số nhân vật trong bài đã được thay đổi)
Bình luận (0)