Dự báo “tếu táo” đó chỉ đúng một nửa. Ông Hải sẽ thất nghiệp, xin từ chức không phải vì hoàn thành nhiệm vụ mà vì bất lực. Vì lời hứa danh dự khi tả xung hữu đột dọn dẹp vỉa hè với tuyên bố “Sẽ cởi áo từ quan nếu thất bại” vào đầu năm 2017. Cứ tưởng ông nói chơi cho sướng miệng, như rất nhiều cán bộ từng hứa hẹn, thề thốt quyết tâm trong các hội nghị, gặp gỡ cử tri nhưng sau đó đánh bài lờ. Giả vờ quên và cố tình ngụy biện.
tin liên quan
Ông Đoàn Ngọc Hải sẽ thất nghiệp?Tin ông Hải nộp đơn từ chức khá bất ngờ. Ở ta, từ chức vì một lời hứa, như ông Đoàn Ngọc Hải, càng lạ!
Ông có thể như hàng trăm ngàn cán bộ khác, có chuyện gì cứ đổ “tại” và “bị” đủ thứ. Mà ông thì thì tại và bị thật chứ không phải giả như số đông. Ông lại còn từng bị hăm he, đe dọa. Ông từng nhận không biết bao nhiêu tin nhắn cảnh cáo và cả dọa giết.
Nhiều người cho ông là người thích chơi nổi, không bình thường. Việc làm khác người của ông buộc ông phải nổi, dù thích hay không vì được xã hội ủng hộ. Một bộ phận cán bộ bình thường thì lo vun vén cá nhân và lấy lòng cấp trên. Còn ông, đang yên ổn, tự dưng tình nguyện húc đầu vào đá. Họ cứ “suy bụng ta ra bụng người” và không tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Khi người tốt quá cũng bị nghi ngờ là báo động nguy hiểm về niềm tin của xã hội!
Đừng xem vỉa hè là chuyện nhỏ. Đó là bộ mặt đô thị, là ISO năng lực quản lý của nhà nước.
Vỉa hè ở TP.HCM bị lấn chiếm ngày càng trầm trọng, chính quyền địa phương bất lực dù đủ thứ hội họp, hô hào. Nhiều lần có ra quân nhưng cứ như “bắt cóc bỏ dĩa”; chiến dịch chớp nhoáng xong đâu lại vào đấy. Chỉ khi ông Hải ra tay mới có hiệu ứng dây chuyền mạnh mẽ, lan tỏa tới các quận trong thành phố và một số tỉnh thành khác. Đang hừng hực khí thế thì chiến dịch bỗng tạm nghỉ. Đùng một cái, sau vài tháng nghỉ giải lao, ông lại hùng hổ ra trận. Lần này còn quyết liệt hơn, cẩu cả xe người mẫu, ca sĩ vi phạm, không chừa ai. Ông còn kiểm tra quán nhà mẹ vợ, của anh trai vì “Quân pháp bất vị thân”… Sau mấy tháng tái ra quân rầm rộ thì ông Hải im luôn, không rõ lý do. Thiên hạ đồn đoán ác ý. Mục đích những việc làm của ông, tôi tin rằng những người bình thường ai cũng ủng hộ.
Dĩ nhiên còn những bất đồng về cách làm, về hiệu quả. Cách làm của ông Hải cũng khó tránh khỏi sai sót, thậm chí bị giằng co giữa lý và tình. Có việc ông và chính quyền đã lắng nghe một cách cầu thị và điều chỉnh hợp lý, hợp tình như bãi xe ở đường sách Nguyễn Văn Bình. Nghe nói, ông nhiều đêm mất ngủ, nhiều nhân viên dưới quyền ông xin nghỉ việc vì không chịu nổi áp lực.
Ông Đoàn Ngọc Hải tâm sự: “Để lập lại kỷ cương pháp luật trong lĩnh vực trật tự đô thị cần có sự vào cuộc đồng lòng của tất cả các cấp, của hệ thống chính trị. Đó là điều kiện tiên quyết mà người thực hiện công việc này cần phải có, ai làm cũng vậy”. Trong đơn từ chức, ông Hải trình bày nguyện vọng: “Nhìn nhận lại, tôi thấy mình đã không thực hiện được lời hứa trước nhân dân, trước kỳ vọng của các đồng chí lão thành cách mạng là sẽ giải quyết dứt điểm vấn đề này. Vì thế tôi xin từ chức Phó chủ tịch UBND Q.1, xin thôi Ủy viên Ban Thường vụ Quận ủy Q.1, thôi tham gia Ủy viên Ban Chấp hành Đảng bộ Q.1 và xin thôi Đại biểu HĐND Q.1”.
Tin ông Đoàn Ngọc Hải nộp đơn từ chức tràn ngập báo chí và mạng xã hội giữa rất nhiều sự kiện động trời trong cuộc chiến chống tham nhũng đầu năm nhưng cũng không thể lấn át.
Nhắc tới ông Hải, tôi cứ bị ám ảnh bởi khuôn mặt luôn đăm chiêu của ông và hình dung sự cam go của cuộc chiến. Sao chỉ mình ông “tả xung hữu đột” giữa sự im lặng, trung lập, thậm chí dửng dưng đến khó hiểu của các phường. Việc ông phải trực tiếp chiến đấu thể hiện thực trạng quản lý “trên bảo dưới không nghe” và sự bất lực của lãnh đạo.
Đọc tâm sự ông trong đơn từ chức mà không khỏi đắng lòng nhưng lại vui vì niềm tin dù hiếm hoi nhưng vẫn còn đó. Vẫn có những cán bộ không chờ tới khi về hưu mới làm người tử tế. Ông Hải tử tế và rất tự trọng ngay cả khi đương chức. Đó là nghĩa cử đẹp, thể hiện sự tôn trọng người dân mà trước hết là tôn trọng chính mình. Nếu ông cứ khư khư giữ ghế với thái độ “im lặng là vàng” như bao người khác, thì thiên hạ sẽ dễ dàng quên ông, như đã quên rất nhiều người không đáng nhớ.
Dám từ bỏ quyền lực không hẳn vì lời hứa với nhân dân mà vì bất lực, vì nhiều lý do nên không làm được những việc hữu ích cho xã hội là điều rất đáng trân trọng. Càng hiểu hơn mục đích và động cơ dọn dẹp vỉa hè của ông mà lâu nay có kẻ còn hoài nghi, xiên xỏ.
Đất nước rồi sẽ tươi đẹp hơn. Đó quy luật của cuộc sống, vấn đề là nhanh hay chậm. Nạn lấn chiếm vỉa hè nhức nhối trước sau cũng bị dẹp bỏ như các nước đã làm (nhưng chưa biết bao giờ ở Việt Nam).
Mai này đường thông, hè thoáng, thiên hạ vẫn sẽ luôn nhắc ông, người khởi đầu cho nhiệm vụ bất khả thi từ năm 2017 - dọn dẹp lòng lề đường. Việc làm của ông như một nét son đẹp giữa không ít những nhiễu nhương xã hội và hụt hẫng niềm tin vào cán bộ.
Cảm ơn ông Đoàn Ngọc Hải - một cán bộ tử tế!
Bình luận (0)