Lơ thơ mơ về Hà Nội…

31/01/2021 13:40 GMT+7

Hà Nội luôn chiếm một góc trong tim tôi, nhỏ bé thôi mà thiêng liêng đến kỳ lạ!

Nơi ấy, niềm mong ước được gặp Hà Nội, chạm vào Hà Nội và hít thở trọn vẹn hương sắc ngọt ngào, thắm đượm tình đất và người vẫn luôn dạt dào từ thuở bé thơ qua ngày qua tháng vun bồi thành nỗi khát khao cháy bỏng!

Một lần lỡ hẹn

Chúng tôi hẹn với Hà Nội vào những ngày đầu chân ướt chân ráo bước chân vào giảng đường. Một lời hẹn hò gieo vào lòng mấy cô cậu tân sinh viên muôn ngàn nốt nhạc trong trẻo, mượt mà và dịu êm…
Còn nhớ tuổi 18 của chúng tôi hồi ấy ngây ngô lắm. Suốt từ thời phổ thông chỉ quẩn quanh trường làng, Hà Nội trong tâm trí chúng tôi là mảnh đất nghìn năm văn hiến xa dịu vợi. Đến lúc rời trường cấp ba mon men lên phố nhập học, chúng tôi mừng quýnh và ngóng cổ chờ được trải nghiệm thực tế đi Hà Nội.
Có ai ngờ đâu, lời hẹn lại dang dở ở phút thứ 89! Kế hoạch khoa duyệt cho lớp chúng tôi lại chỉ là thăm thú, trải nghiệm và học tập thực tế ở các địa danh xuôi theo tuyến đường ra Nghệ An. Ngã Ba Đồng Lộc hào hùng và linh thiêng, nhà sàn quê Bác bình yên rợp nắng vàng… đều để lại những dấu ấn đậm nét trong tâm hồn lớp trẻ lần đầu Bắc tiến.
Thành ra, chân đứng ở xứ Nghệ mà mắt chúng tôi vẫn ngong ngóng về Hà Nội… Chuyến xe trải nghiệm quay đầu về Huế mà lòng vẫn nao nao mơ về Hà Nội…

Và giấc mơ Hà Nội

Giấc mơ Hà Nội cứ lao xao trong tâm hồn tôi từ đó đến tận bây giờ. Bạn bè cùng khóa bao chuyến vượt đường xa ra Bắc, đặt chân lên mảnh đất thủ đô và mỉm cười thỏa thích bởi lời hẹn với Hà Nội đã thành hiện thực.
Ở đó, nắng có giòn tan mỗi mùa hạ sang? Ở đó, cái giá buốt mỗi mùa đông về có mơn man và xuyến xao níu bước chân người chậm lại? Ở đó, tình người có nồng ấm và hồn hậu mà sao cứ gieo nhớ thương da diết trong lòng người lữ khách?... Những câu hỏi vấn vương rơi vào thinh lặng suốt bao mùa cây thay lá, lộc biếc đâm chồi mơn mởn!
Đến tận bây giờ, mỗi khi đứng trên bục giảng nhìn đàn trẻ thơ thả hồn mơ mộng về Tháp Bút và đài nghiên, về cây cầu Long Biên lịch sử hay khoảng không ngập tràn bóng trăng ru giấc ngủ bình yên của vị cha già dân tộc, tôi lại nhớ về đôi mắt và trái tim cháy bỏng giấc mơ Hà Nội của mình thuở trước…
Ai hỏi đến, tôi cũng có thể nói thật nhiều, kể thật dài, tả Hà Nội thật đẹp và lung linh dẫu chưa một lần được đặt chân lên thủ đô. Có lẽ tình yêu mảnh đất ấy đã ăn sâu vào tiềm thức từ lâu và giấc mơ về Hà Nội cứ chập chờn khiến lòng người lơ thơ nhớ, mong và hoài vọng…
Hồ Gươm thênh thang rải đều bước chân mà chầm chậm ngắm “chiếc lẵng hoa xinh đẹp giữa lòng thành phố”!
Ba mươi sáu phố phường trứ danh đổi thay chút nào sau những ngày dài lịch sử biến động chăng?
Hàng tre ngà trước lăng vẫn uy nghi đứng canh giấc ngủ ngàn thu của Bác và ánh trăng bàng bạc tỏa rạng trong lăng có giống câu thơ của người con từ phương Nam xa xôi thành kính đến viếng - “Bác nằm trong giấc ngủ bình yên/ Giữa một vầng trăng sáng dịu hiền”?...
Mấy hôm nay cúc họa mi xuống phố, mảnh đất kinh kỳ nơi xa ấy hẳn là thơ mộng và long lanh lắm lắm! Sắc hoa điểm xuyết phố phường, sắc hoa gieo bình yên vào lòng người xao xuyến và sắc hoa cứ níu cõi lòng hoang hoải của người phương xa…
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.