Những cô gái Việt sang xứ nhà giàu Dubai làm nail: Xuân không màu bởi Covid

12/02/2021 09:21 GMT+7

Trên đôi vai gầy của những cô gái này là bố mẹ, con cái, là cả gia đình ở quê nhà. Với đồng lương lao động tay chân ít ỏi dù ở xứ 'nhà giàu' Dubai, họ phải chắt chiêu trong chi tiêu cho bản thân để có thể gửi tiền về lo cho gia đình có một cái Tết đủ đầy.

Gánh nặng về tài chính giữa cơn đại dịch Covid-19 càng khiến Tết xa xứ của họ chỉ là những ngày lao động bình thường. Họ lau đi những giọt nước mắt, cất đi những cái thở dài mệt mỏi và hy vọng về một cái Tết sum vầy xa xôi.
Với tốc độ phát triển chóng mặt, Dubai đã và đang trở thành nơi thu hút nhiều nguồn nhân lực đến từ nhiều quốc gia khác nhau, trong đó có Việt Nam. Về ngành dịch vụ làm đẹp, dịch vụ nhà hàng – khách sạn, dịch vụ chăm sóc khách hàng, nguồn lao động Việt Nam được đánh giá khá tốt về nghiệp vụ, kĩ năng và cả nhân cách. Vì thế, những cô gái Việt với tay nghề làm nail là nguồn lao động được yêu cầu khá nhiều trong ngành dịch vụ làm đẹp ở thành phố Dubai hiện nay.
Nghĩ cũng là cái duyên hay là một sự sắp đặt vô hình nào đó, mà tôi được gặp gỡ những cô gái Việt làm nail dễ thương, hiền lành và chất phác này. Họ cho tôi rất nhiều cảm xúc khi được lắng nghe câu chuyện và nỗi lòng của họ. Vì ước mơ có một cuộc sống khá giả hơn để lo lắng cho gia đình, con cái được đủ đầy ở quê nhà, họ nguyện mọi gian nan mà tha hương để mưu sinh và mưu cầu hạnh phúc ở thành phố Dubai xa xỉ này.

“Khi quê nhà đón giao thừa, tụi em vẫn cặm cụi làm việc.”

Cô gái với dáng người nhỏ nhắn Trịnh Thị Tâm chỉ mới 29 tuổi đến từ thành phố Nghệ An này cùng chồng sang Dubai mưu sinh, để lại con nhỏ ở với ông bà. Vợ chồng cùng lao động xa xứ, để gửi tiền về lo cho gia đình. Khi được tôi hỏi về cảm xúc những ngày Tết Tân Sửu 2021 này, Tâm bồi hồi xúc động: “Em nhớ được cùng với người thân sum họp bên nồi bánh chưng, cùng ôn những kỷ niệm. Cái cảm giác ấm cúng đó biết khi nào có lại được đây.”

“Bố mẹ và con cái hãy yên tâm. Chúng con bên này vẫn khỏe. Nhớ bố mẹ va con nhiều lắm!”.

Trịnh Thị Tâm

Chia sẻ về nghề làm nail trong tình hình dịch bệnh hiện tại, Tâm biết rằng nghề của mình có nguy cơ lây nhiễm cao khi tiếp xúc gần với khách hàng, nhưng đó là rủi ro Tâm phải chấp nhận khi lo cho miếng cơm manh áo của cả gia đình ở quê nhà.
Tâm thở dài: “Niềm mong mỏi lớn nhất của em cũng như các bạn làm nail ở đây là Nhà nước Việt Nam mở cửa lại biên giới và đường bay để tụi em có thể về đoàn tụ với con cái và gia đình. Tụi em sẽ nghiêm túc chấp hành những yêu cầu cách ly cũng như chỉ dẫn của Chính phủ.”

Hai vợ chồng Tâm ở Dubai

Tâm kể: “Tụi em không có Tết ở Dubai vì tụi em vẫn phải làm việc như bình thường. Khi xong việc thì tụi em cũng chỉ có thể gửi những lời chúc muộn màng đến gia đình ở quê nhà thôi.”
Khẽ giấu đi nỗi buồn, Tâm nhớ về thời khắc giao thừa quây quần bên nồi bánh chưng ở quê nhà. Tâm chỉ mong gia đình mình có một cái Tết vui vẻ và Việt Nam tiếp tục kiểm soát dịch tốt để mọi người có công ăn việc làm ổn định và có một cái Tết yên vui.
Xuân không màu của những cô gái Việt làm nail ở Dubai

Tâm nhớ những giây phút sum vầy bên gia đình

Nếu tôi có thể giúp Tâm nhắn nhủ với gia đình qua những dòng chữ này, tôi mong gia đình Tâm luôn hiểu, động viên và an lòng vì Tâm là một cô gái mạnh mẽ, yêu thương gia đình hết mực và đầy nghị lực. Tâm xúc động nhắn gửi đến gia đình ở quê nhà: “Bố mẹ và con cái hãy yên tâm. Chúng con bên này vẫn khỏe. Nhớ bố mẹ và con nhiều lắm!”.

Tâm nấu bánh chưng cùng con khi ở quê nhà

Ảnh: NVCC

Giữa dịch bệnh, đôi lúc vợ chồng cảm thấy rất mệt mỏi

Là bạn đồng nghiệp của Tâm, cô gái kiên cường Trần Thị Lan tròn 30 tuổi năm nay, nguyên quán Nghệ An cũng tha hương với chồng sang xứ Dubai hành nghề nail mưu sinh kiếm sống để lo cho 2 con nhỏ và bố mẹ chồng ở quê nhà.
Đối với Lan, Tết năm nay cũng không màu. Tết càng gần, nỗi nhớ nhà, nhớ gia đình càng da diết: “Em nhớ cảm giác vui vẻ, hạnh phúc bên gia đình háo hức chờ sang canh.”
Xuân không màu của những cô gái Việt làm nail ở Dubai

Hai bé con của Lan

 “Mình nhớ lắm cảm giác được sum vầy bên gia đình lúc thời khắc giao thừa, được nhận lì xì từ bố mẹ, được nghe tiếng con thơ bập bẹ chúc bố mẹ mạnh khoẻ, an khang”

Trần Thị Lan

Nỗi lo toan về công việc sẽ không ổn định, mức lương sẽ bị chủ cắt giảm và rủi ro bị lây nhiễm bệnh khiến cho không khí Tết càng xa xôi hơn trong tâm tư của Lan. Nỗi nhớ nhà khắc khoải, cộng thêm cảm giác bất lực vì không thể làm gì khác khi điều kiện không cho phép, Lan chia sẻ: “Dẫu giờ có chuyến bay về Việt Nam, nhưng chi phí cho một lần về của hai vợ chồng lại quá đắt so với mức lương ít ỏi hiện tại. Cho nên, thôi năm nay cố gắng để mong năm sau được về nhà ăn Tết.”
Cũng như Tâm, Lan vẫn phải đi làm như bình thường, từ 11 giờ sáng đến 9 giờ tối. Niềm vui duy nhất đối với Lan là sau khi tan làm, bạn bè có thể cùng nhau ngồi trò chuyện và nấu những món ăn Việt Nam. Tuy không đầy đủ mâm cao cổ đầy như ở quê nhà, nhưng cũng phần nào cảm thấy đỡ nhớ nhung. Lan kể: “Mình nhớ lắm cảm giác được sum vầy bên gia đình lúc thời khắc giao thừa, được nhận lì xì từ bố mẹ, được nghe tiếng con thơ bập bẹ chúc bố mẹ mạnh khoẻ, an khang.”
Đối với cô gái hết lòng vì ấm no gia đình tại quê nhà này, Lan chỉ mong bố mẹ hai bên được bình an, mạnh khỏe, con cái chăm ngoan. “Mình mong dịch bệnh sớm hết để trả lại bình yên vốn có. Năm mới, mình tự hứa sẽ cố gắng hơn nữa để dành dụm cho Tết năm sau có thể về nhà sum họp cùng gia đình.”
Xuân không màu của những cô gái Việt làm nail ở Dubai

Hai vợ chồng Lan ở Dubai

Thêm một hoàn cảnh của Lan khiến tôi không khỏi xúc động. Tết chỉ mong được về bên cạnh gia đình, nhưng đường về nhà, ôi sao trắc trở quá!

“Em chỉ mong dành dụm để bố mẹ ăn Tết cho thoải mái”

Nguyễn Thị Hương Giang xinh tươi hồn nhiên chỉ mới 24 tuổi ở tận Nam Định, cũng tha hương sang thành phố Dubai để mưu cầu một tương lai tốt đẹp hơn cho bản thân cũng như gia đình tại quê nhà. Tiếp xúc với Giang, cô bé này cho tôi một nguồn năng lượng đầy vui tươi và tích cực. Giang hay cười nói giúp cho các chị em luôn cảm thấy ủi an.
Chia sẻ về cảm xúc Tết, Giang bảo: “Em thấy nhớ nhà , muốn về ăn Tết cùng gia đình vì Tết lúc nào cũng có một không khí rạo rực mà chả ngày lễ nào có được cảm xúc như vậy.”
Trước tình hình diễn biến phức tạp của dịch bệnh, Giang lo lắng Dubai sẽ lại phong tỏa thì không thể đi làm và sẽ không có thu nhập. Giang cũng mong hết dịch và Việt Nam mở cửa lại biên giới, rồi mới về thăm quê vì tất cả chi tiêu giờ đều phải tính toán cẩn thận. Cũng như Lan, Giang chỉ mong mọi người tụ tập ăn uống với nhau sau giờ làm để cảm thấy đỡ nhớ nhà, nhớ Tết. Giang chia sẻ: “Em chỉ mong bố mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe để em còn có cơ hội quan tâm, chăm sóc.”
Tết là nỗi mong mỏi của cha mẹ nơi quê nhà, chờ đợi con cái đi làm xa trở về, cùng ăn bữa cơm gia đình. Tết là giấc mơ được về nhà của những người con xa xứ. Tết đơn giản là thế, là gia đình sum vầy, là những yêu thương trao nhau, là được trở về với cội nguồn, là được bé lại với những kí ức tuổi thơ. Tất cả hồn Việt nằm trong những ngày Tết.
Chắc hẳn những người ở lại có thể hiểu hơn về nỗi nhớ nhà khắc khoải của người ra đi, và để người ra đi có thể cảm nhận được sự trông mong của người ở lại cũng như có thể gửi gắm được những tâm tình với quê nhà giữa những ngày Tết.
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.