Nhìn vạt cải, đám ngò trong vườn bị dập nát mà thương. Căn nhà ba gian đã nghe đậm mùi ẩm mốc, cây cối um tùm rỉ rả nước mưa…
Qua bao nhiêu mùa đông rồi mà năm nào cũng vậy, trong tôi vẫn nguyên một cảm giác chờ đợi ngày nắng lên. Ngày nắng lên để cuốn đi cái ẩm ướt của một mùa đông. Nắng lên, để nông dân - những người quanh năm bám đất mà sống, không còn phải bó gối nhìn ra cánh đồng bạc trắng nước mênh mông. Ngư dân - những người vì cuộc sống mưu sinh ngày đêm lênh đênh trên biển, không còn phải nhìn những con sóng lồng lộng mà bất lực. Càng ngày, thời tiết, khí hậu càng biến đổi trái ngang.
tin liên quan
Thưởng thức và chia sẻ: Hãy dứt khoátChờ ngày nắng lên, kiên nhẫn, từng giờ, từng ngày. Vì dù trong hoàn cảnh nào, chúng ta vẫn phải luôn quý trọng cuộc sống này. Và bởi con người nơi khúc ruột miền Trung từng trải qua bao khó khăn gian nguy vẫn luôn trang bị cho mình một trái tim mạnh mẽ đầy niềm tin và hy vọng.
Bình luận (0)