Đầm Sen và ký ức buồn vui

19/10/2019 08:00 GMT+7

Mỗi lần có dịp đi ngang Đầm Sen, chợt nhớ lại lần ngủ quên lỡ chuyến du lịch dành cho học sinh tiên tiến, khóc ròng cả ngày trời. Bây giờ nhớ lại cứ thấy buồn cười…

Đó là năm 1999, khi tôi còn học lớp 4 tại Trường tiểu học Định An (Dầu Tiếng, Bình Dương). Cuối mỗi năm học, nhà trường luôn tổ chức cho học sinh có thành tích học tập tốt đi du lịch, năm đó tôi đạt danh hiệu học sinh tiên tiến và được đi Đầm Sen.
Nghe tin được đi Đầm Sen chơi trước 1 tháng, tôi đi khoe khắp làng. Tinh thần hồ hởi vì được đi thành phố, được đi Đầm Sen mà bao nhiêu đứa bạn cùng trang lứa mơ ước cũng chưa được. Về bắt mẹ chuẩn bị đủ thứ, nào là mua giày, mua đồ mới, mua balo... thậm chí còn dặn mẹ phải chuẩn bị cơm để mang theo ăn.
Nhà trường thông báo 5 giờ sáng mai xe đón ở điểm gần nhà, chiều nay đã lo khăn gói mọi thứ rồi lâu lâu lại mở ra xem có thiếu cái gì nữa không. Chiều hôm ấy mẹ cho 100.000 đồng để có mua gì thì mua, vì các loại vé trường đã tặng nên cũng không tốn kém gì thêm ngoài ăn quà vặt. Sắp xếp gọn gàng, chuẩn bị một bộ đồ để sáng mai mặc đi rồi leo lên giường ngủ.

Các em có giấy khen học sinh giỏi thường được tặng vé mời vào cổng Đầm Sen

Ảnh: T.T

Tận hơn 22 giờ mà có ngủ được đâu, trong đầu cứ nghĩ tới cái cảnh được lên xe rồi vào chơi thỏa thích mà nằm cười một mình. Mẹ thấy cứ trằn trọc nên bảo "Lo mà ngủ đi, mai đi chơi cả ngày sẽ mệt". Mẹ dặn vậy mà cũng không tài nào chợp mắt được, cứ len lén nhìn bộ đồ mới đang treo ở góc giường.
Nghe tiếng mẹ lục đục chuẩn bị đi cạo mủ cao su đêm, biết ngay đã gần 2 giờ sáng. Thấy vẫn chưa ngủ nên mẹ lại la "Lên giường ngủ đi, tí xe đón. Nhớ đi khóa cửa cẩn thận rồi giấu chìa khóa chỗ cũ cho mẹ". Nhà chỉ có 2 mẹ con nên mẹ đi làm phải ở nhà một mình. Tự dặn lòng, thôi lên nằm xíu rồi dậy đi bộ ra điểm đón.
Đóng chốt cửa xong, leo lên giường nằm thì hỡi ơi, ngủ lúc nào không hay. Hơn 9 giờ sáng giật mình tỉnh dậy bởi ánh nắng chói chang luồn qua khe cửa sổ. Trời ơi, chuyện gì đang xảy ra? Luống cuống mặc vội bộ đồ mới, ôm cái giỏ đồ chưa kịp mang giày chạy ra điểm cách nhà vài trăm mét thì chẳng còn ai. "Mọi người chờ con hơn nửa tiếng mà chẳng thấy nên đi rồi", bà ngoại bán xôi nói với tôi.
Chân tay bủn rủn, tâm trạng buồn khôn tả chậm rãi bước chân về nhà với niềm nuối tiếc cho một chuyến đi mong đợi cả tháng. Về nhà trèo lên giường nằm khóc nấc vì không được đi.
Bây giờ cứ mỗi lần nghĩ lại thấy mình thật dở hơi. Nhưng đó vẫn là một kỷ niệm đẹp, một bài học kinh nghiệm cho công việc sau này rằng phải cẩn thận khi làm một việc gì đó, không được thức khuya lại lỡ.
Bước chân vào giảng đường đại học cũng là lúc tôi tiếp bước bao thế hệ sinh viên thành phố đi Mùa hè xanh. Mỗi chuyến đi là những kỷ niệm đẹp với nơi mà mình được đặt chân đến, được cống hiến cho một chiến dịch tình nguyện và được tình thương yêu của bà con địa phương. Nhưng kết thúc chiến dịch thì bao ký ức ùa về và nơi chúng tôi ôn lại những kỷ niệm đẹp đó là Đầm Sen.
Năm nào cũng vậy, sau chiến dịch tình nguyện hè thì Thành Đoàn TP.HCM sẽ tổ chức "Hội Khao Quân" tại Công viên Văn hóa Đầm Sen suốt một ngày. Nói vui theo kiểu sinh viên chúng tôi rằng "Sau hội khao quân Đầm Sen sẽ không còn cọng cỏ".

Nhiều hoạt động ý nghĩa dành cho giới trẻ, cho sinh viên học sinh diễn ra tại đây

Ảnh: T.T

Có lẽ là đúng như vậy thật, mấy chục ngàn sinh viên, học sinh, các lực lượng đều có mặt cùng một ngày khiến cho Đầm Sen trở nên quá tải thật sự. Nếu du khách mà lỡ đi trúng ngày này thì có lẽ sẽ không có cơ hội chơi nhiều vì chiến sĩ chúng tôi xếp hàng dài chờ lượt.
Tranh thủ mọi gốc cây, bãi cỏ, tận dụng bất cứ nơi nào ngồi được là chúng tôi trải đồ ăn ra và bắt đầu cho bữa tiệc. Thức ăn được chuẩn bị miễn phí nên cứ tranh thủ đi nhận về rồi tập trung hát hò, kể lại câu chuyện "tào lao" khi đi chiến dịch rồi té nhau ra cười. Đến khi vui quá lại bắt chuyện qua nhóm kế bên giao lưu rồi cùng nhau zô zô những ly nước ngọt. Vui không tả xiết.
Ngày nay, khi đã qua cái thời sinh viên thì mỗi lần đi ngang Đầm Sen ký ức lại ùa về. Ký ức ấy là tuổi thơ "bất hạnh" vì ngủ quên lỡ chuyến xe, ký ức ấy là hình ảnh những người bạn cùng tham gia chiến dịch tình nguyện hè.
Cảm ơn Thành Đoàn TP.HCM, cảm ơn Đầm Sen đã có một chương trình ý nghĩa cho sinh viên tình nguyện. Tôi hy vọng rằng, những bạn chiến sĩ hãy trân quý giây phút được bên bạn bè mình ở mỗi dịp khao quân, để mãi mãi có những kỷ niệm đẹp như tôi.
 
Top

Bạn không thể gửi bình luận liên tục. Xin hãy đợi
60 giây nữa.