
Gió mạnh dữ dội tại Sa Huỳnh (Quảng Ngãi) vì cơn bão số 9
Gió mạnh dữ dội tại Sa Huỳnh (Quảng Ngãi) vì cơn bão số 9

Gỏi lưỡi heo, món nhậu… thật thà
(iHay) Chọn món cho chồng trong cuộc gặp cuối tuần ở nhà mình, Hồng, “nội tướng” của thằng bạn, nói: “Lưỡi heo đi! Rẻ lắm! Một cái bốn chục ngàn… cả làng ăn chết bỏ”.

Canh dưa không mưa cũng mát
(iHay) Hồi nhỏ, khoảng sáu, bảy tuổi gì đấy, cứ sắp tới bữa cơm chiều, những đứa trẻ quê tụi mình hay xúm lại, khoe với nhau nhà tao có canh này, nhà tao có canh kia, rộn cả lên.

Ốc hương, không thương mới lạ!
“Ốc hương! Cái tên chỉ mới nghe đã thấy… thơm rồi. Tới khi cầm trên tay con ốc hương vừa luộc xong còn nóng hổi, mùi thơm đặc quánh chừng có thể… đọng trên tay.

Nhớ mùa chay chín
(iHay) Hồi nhỏ, lũ trẻ làng mình đứa nào cũng thuộc câu đồng dao: “Ăn chay mà không niệm Phật / Hễ nghe chay chín lật đật ra gò”.

Ăn trứng cá chuồn, buồn sẽ… buông
(iHay) Giữa mùa hè, cá chuồn tìm đến những vùng biển rong nhiều để đẻ trứng cho mùa sau.

Vi vu qua đèo Violăk
(iHay) Đèo Violăk! Cái tên này cứ… nhấp nha nhấp nháy trong ước muốn phượt của mình.

Phấn khích với gỏi cá trích
Ở quê mình, Sa Huỳnh - Quảng Ngãi, có câu nói vui về ẩm thực: Mệt mỏi, ăn gỏi hết liền.

Phấn khích với gỏi cá trích
(iHay) Ở quê mình, Sa Huỳnh - Quảng Ngãi, có câu nói vui về ẩm thực: Mệt mỏi, ăn gỏi hết liền.

'Rất đã' gỏi vả miền Trung
(iHay) Có lẽ cây vả cho quả trĩu cành, cho mình những buổi trưa trốn ngủ, hét la đùa nghịch dưới tán lá bao dung, cho tuổi thơ mình những món ăn bình dị mà gây thương gây nhớ.

Bia và sách, những con số thật buồn
(iHay) Thời ấy, những cuốn sách không chỉ được đặt ngay ngắn trên bàn mà còn nằm sẵn trên đầu giường, trên chiếc chõng tre, bên cánh võng…để có thể đọc bất cứ lúc nào.